Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Sunday, November 29, 2009

Nhớ em - Nov29


Em,

Hôm nay cúng thất thứ ba cho em tại chùa Bảo Quang. Thầy Trung Nghiêm đưa ba của Thầy về VN mấy tháng mới qua lại. Hoà Thượng Viện Chủ Trung Tâm Phật Giáo chùa VN Houston gởi Thượng Toạ Thích Minh Tân về lo cúng thất cho em cho tới hết thất tuần.

Chùa Bảo Quang bây giờ dưới sự trông coi của Thầy Minh Tân, vì Thầy Trung Nghiêm không về San Antonio nữa. Hai đứa mình vừa mang ơn Thầy Trung Nghiêm, em cũng đừng buồn, vì em cũng biết Thầy Minh Tân, mấy chị bạn của em như chị Thân, chị Minh Lai và nhiều người nữa ở Houston, ai cũng phục Thầy Minh Tân lắm.

Riêng anh lâu nay anh không có dính đến vấn đề điều hành chùa, vì chùa Bảo Quang mà anh làm khổ em nhiều quá rồi, anh hứa với em chùa xây xong là anh buông chùa ra, anh phải giữ lời hứa chứ! Nhưng rồi hai đứa mình đâu có ngờ, chư Phật đã đền đáp cho em, sắp xếp chính Thầy và ban hộ niệm chùa Bảo Quang đã trì tụng cho em suốt đêm lúc em lâm chung, nhờ vậy chính anh và mọi người lúc ấy chứng kiến Phật A Di Đà tiếp dẫn em về Tây Phương Cực Lạc, đúng như ước nguyện của em, và anh hết sức vui mừng. Giờ đây là ước nguyện của riêng anh, nếu có thể, xin em phù hộ cho chùa Bảo Quang được êm ấm hưng thịnh.

Thất thứ ba của em có tới sáu Thầy, hai Thầy về từ chùa VN Houston, hai Thầy về từ Seattle WA, hai Thầy Tây Tạng chùa Bảo Quang. Vậy là Chư Phật gia hộ cho em đũ điều, chắc là em vui lắm.

Hôm nay có chị Hường và anh Thuyên về từ Houston đề cúng thất cho em. Ngoài ra có nhiều anh chị ở San Antonio cũng đến cúng cho em. Có chị Hiền ở xóm mình, chị Hiền là người hết mực thương em, những ngày tháng chót chị Hiền đã may cho em không biết bao nhiêu quần, và em vì thương chị Hiền nên em mặc toàn quần của chị Hiền may, mặc dù em còn rất nhiều quần đẹp.

Em biết không! sáng nay trước khi lễ, anh đang ngồi trong chánh điện, chị Hiền đến nói với anh, em nói hết cho chị Hiền nghe chuyện anh giúp ba mạ ở Nha Trang, Đà Lạt! Trời! thật là bất ngờ cho anh, anh phải cắt ngang khi chị Hiền đang nói, để nói lãng sang chuyện khác, vì anh không muốn ai nhìn thấy anh khóc.

Mới hôm qua Thông cho anh biết, em cũng đã nói với nó, anh thương em và anh giúp ba mạ ở Nha Trang, Đà Lạt như thế nào. Bây giờ lại thêm chị Hiền. Tại sao vậy? em sợ em mất rồi không còn ai nhắc tới chuyện nầy hay sao! Cám ơn em đã quý trọng anh nên nghĩ đến điều đó, nhưng em đã xả thân cho chồng con, anh thương em vô bờ bến, giúp ba mạ là bổn phận của hai đứa phải không em? em biết là quá đủ cho anh rồi, anh đâu cần lưu đời chuyện ấy làm gì!

Sau cùng anh báo cáo với em, hôm nay anh và Thông có đầy đũ khăn tang, hết quên khăn tang rồi! giỏi chưa? Tội nghiệp Thông! mỗi lần nó rót trà cho em, nó kính cẩn quỳ gối rót trà, nó thương mẹ vô vàn mà. Bàn thờ cao, nó cao hơn, nên quỳ gối rót trà không thành vấn đề với nó. tth


Thầy Minh Tân đang chủ lễ.


Trước bàn vong


Một Mai Em Đi - Quang Dũng

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Một Mai Em Đi/Ca sĩ Quang Dũng

Friday, November 27, 2009

Bích Câu Kỳ Ngộ - Tác giả Lê công Bình

Lê công Bình là em bà con với bà xả tôi. Ngày xưa Bình hay làm thơ, tôi thường gọi chọc là Bình Tiên Sinh. Sáng nay tình cờ tôi nhận được bài viết của Bình Tiên Sinh, bài dí dỏm dễ thương, làm tôi nhớ tới cái thuở ban đầu ấy! Cám ơn Bình Tiên Sinh đã cho anh một buổi sáng tươi tỉnh.

Sau đây là bài "Bích Câu Kỳ Ngộ" của Bình Tiên Sinh:



Anh Thaí mến:

Tin chị Yến ra đi, biết là anh rất bối rối, nên cũng không muốn goị điện thoại để chia buồn cùng anh; tuy vậy cũng cãm nhận sự mất mát lớn lao này. Nay có vài hàng chia buồn cùng anh và xin thành thật chia xẽ như sau:

"Gặp gở chừng như chuyện liêu trai
Ra đi chẳng hứa một ngày mai
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai ?.

Dù không liên lạc với nhau thừơng xuyên , em cũng được biết là anh và chị đã sống một cuộc sống rất là hạnh phúc, vợ thương chồng, chồng thương vợ, tình cảm lúc gặp gở , cũng như lúc chia tay, lúc nào cũng đằm thắm như một đóa hoa hồng Dalat thấm nhuần giọt sương mai đầu tiên cuả xứ hoa anh đào.

Sự gặp gở của anh chị cũng thật là thú vị, thơ mộng như chuyện liêu trai mà thi sĩ Vũ Hoàng Chương đã viết ở trên; sự gặp gở của anh chị cũng thật là lãng mạn như mối tình của thi sĩ thời Đường, Thôi Hộ với người con gái ở thôn trang. Thôi Hộ, ( T.H) trong tiết thanh minh, đi ngọan cảnh, thấy một vườn đào hoa nở tươi thắm , bèn gỏ cửa vào xin nước uống, đồng thời để thưởng hoa. Một người con gái mặt đẹp như hoa đào ra mở cửa hỏi rồi đem nước mời uống. Mối tình nẩy nỡ từ đó. Cái thú vị của một sĩ quan không quân tên cũng bắt đầu bằng T. H (Thái Huỳnh) đi lên Dalat, xứ hoa đào, một thành phố mà nhà thơ Phong Vũ đã goị:

"Xứ ngàn sương
Xứ ngàn hoa
Thời em đến
Thời em xa
Đến như cơn gió không hò hẹn
Xa tựa làn mây chẳng đợi chờ ".

"Chàng tuổi trẻ vốn giòng hào kiệt" và "hào hoa" nữa, giả vờ đi lạc vào nhà người "con gaí ở lầu hoa" ở 62 đừơng Hoàng Diệu, Dalat đề xin ly nứơc uống; rồi sau đó không những chàng tuổi trẻ "đem về một cành hoa" mà laị mang về "một ngừơi hoa". Cũng từ dạo ấy, "La vie en rose; ôi maù hoa đào, như môi hồng người mình yêu...

Sau ngày 29 thang 4 năm 1975; một lần nữa:

"Nhỗ neo rồi, thuyền ơi xin mặc sóng
Xô về đông bay dạt tới phương đoài...
.....
Lủ chúng ta lạc loài, dăm bảy đưá
Bị quê hương ruồng bỏ,giống nòi khinh
Bề vô tận xá gì phương hướng nữa
Thuyền ơi thuyền theo gió haỹ lênh đênh...
Thơ Vũ Hoàng Chương

San Antonio, vùng đất mới, biết bao chuyện thăng trầm, tuy vậy tình nghĩa vợ chồng vẫn mặn nồng như "cái thuở ban đâù lưu luyến ấy..".

Ba mươi bốn năm trên đất khách, cũng như Lưu Nguyễn, đã đến lúc
phải chia tay:

Lá đào rơi rắc lối Thiên Thai
Suối tiễn, oanh đưa luống ngậm ngùi
Nửa năm tiên cảnh
Một bước trần ai
Ước cũ, duyên thừa, có thế thôi!
Đá mòn, rêu nhạt
Nước chảy, huê trôi
Cái hạc bay vút tận trời
Trời đất từ đây xa cách mãi
Cửa động
Đầu non
Đường lối cũ
Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.

Tại sao phải chia tay mà không sống với nhau cho đến răng long, đầu bạc?.

Thưa rằng:

“Mỹ nhân tự cổ như danh tướng.
Bất hứa nhân gian kiến bạc đầu”.

"Người đẹp từ xưa đến nay, như một danh tướng (đi đánh trận), không thể hứa với thiên hạ là sẽ gặp nhau lúc bạc đầu".

Em thành thật chia xẽ nỗi buồn với anh.

Lê Công Bình tiên sinh.
Seattle, Washington.
Thanksgving 2009.

Con Chim Sâu Nhỏ - Trung Hậu

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Con Chim Sâu Nhỏ/Ca sĩ Trung Hậu

Thursday, November 26, 2009

Nhớ em - Nov26


Em,

Hôm nay lễ Thanksgiving, anh chị Tuất gần nhà mời anh và Thông sang ăn gà tây. Anh cám ơn anh chị Tuất, vì anh đang ăn chay. Ăn Thanksgiving mà không có em thì đâu có vui phải không em? Trưa nay nhà hàng VN đóng cửa hết trơn, nhà hàng Mỹ cũng đóng cửa, chỉ có nhà hàng IHOP mỡ cửa, anh và Thông phải vào IHOP, anh ăn chay một dĩa taco với cheese, nấm rơm, trứng với rau cũng ngon lắm. Anh mua pancake đem về nhà để anh ăn tối.

Em biết không, Thy điện thoại cho anh, nó nói nó cũng ăn chay để cầu nguyện cho em. Hôm nay nó vô nhà hàng Tàu bên San Diego, suýt nũa là nó ăn mặn, may quá nó nhớ kịp thời. Chắc là em vui lắm khi em nghe Thy ăn chay.

Hôm nay Thanksgiving, anh viết thiệp cám ơn cho đám tang em từ 9 giờ sáng tới 9 giờ tối mà chưa xong, ngày mai anh sẽ làm tiếp. Mấy trăm tấm thiệp của nhà quàng đưa anh vậy mà không đủ, anh đành chịu thôi.

Anh bs Thanh mời anh đi đám hỏi cháu Tèo ngày Dec 27, 2009, anh từ chối vì anh đang thọ tang em, anh kiêng cữ cho cháu Tèo. Hôm qua chị Thanh điện thoại nhắc lại, chị bảo anh như người trong nhà không kiêng cữ gì hết, nên anh hứa với chị Thanh anh sẽ đi. Hôm ấy anh vừa hết ăn chay và anh muốn gặp Tèo để mừng quà cho cháu. Tèo lấy cô bác sĩ cùng lớp với nó, cô ấy có lần đi với Tèo về thăm em và rữa chén nhà mình, em khen đáo để đấy. Lễ hỏi Tèo tổ chức ở nhà hàng Kim Sơn Houston. tth

Em Đã Đi Xa - Quang Dũng

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Em Đã Đi Xa/Ca sĩ Quang Dũng

Một thoáng duyên quê/Trở lại Bạc Liêu - Trung Hậu

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Một thoáng duyên quê/Trở lại Bạc Liêu - ca sĩ Trung Hậu

Sunday, November 22, 2009

Nhớ em - Nov22


Em, 

Sáng nay anh thức dậy sớm, anh dự định đi đánh tennis rồi lên chùa cúng thất thứ nhì cho em. Anh cảm thấy nhớ em, nên anh không còn hứng thú đi đánh tennis, anh và anh Ánh nằm trò chuyện, rồi hai đứa ra quán cà phê starbucks ăn sáng. 

Ăn sáng uống cà phê xong, anh và anh Ánh mang tro cốt em lên chùa cúng thất. Trời! lên chùa sắp tới giờ lễ, anh nhớ ra anh quên khăn tang ỡ nhà, anh hỏi Thầy Trung Nghiêm, Thầy bảo anh không sao. Vậy là anh quỳ lễ cúng thất thứ hai cho em mà anh không có khăn tang. Chắc là em không trách anh, mà em cười vì đàn ông không vợ hư hỏng mọi việc phài không em? Anh hứa với em còn năm cái thất nữa, anh sẽ không bao giờ quên khăn tang. Anh sẽ bỏ khăn tang chung chổ với hủ tro cốt, như vậy làm sao quên khăn tang được! 

Cúng thất em xong, anh mang tro cốt em về phòng, anh không nỡ để em trên chùa vì chùa chưa có chổ để tro cốt. Thôi thì anh đâu em đó, cho xong thất tuần rồi anh sẽ có quyết định sau. 

Hôm nay cúng thất cho em mà anh như người mất hồn, anh quên đủ mọi chuyện, quên khăn tang, quên máy chụp hình nên anh không có hình để post. 

Chiều nay anh chở anh Ánh lên chùa Phước Huệ để cúng dường Thầy và Sư Cô, vì từ hôm đám tang cho tới nay anh chưa cúng. Gặp Sư Cô Như Hiếu, anh nhớ em vô vàn, nhớ những lúc em mệt thở khó khăn, Sư Cô không ngaị đêm ngày, có lúc Sư Cô ở lại đêm với Út để trì tụng hướng dẫn em. Hôm nay anh kính cẩn đảnh lễ tạ ơn và cúng dường Sư Cô, Sư Cô vui cười nhận lễ của anh. Riêng Thầy Phước Quang bận chở cháu đi học đàn, anh gởi phong bì nhờ Sư Cô trao lại. 

Vậy là tất cả 15 Tăng, Ni anh đã cúng dường chu tất, anh hết sức vui vì anh tin em đã mãn nguyện. Người hiền thục như em mới được Chư Tôn Đức Tăng Ni thương yêu, không ngại xa xôi, về cầu nguyện và tiễn đưa em đông đảo như vậy. Tối nay anh đưa anh Ánh ra nhà hàng Hải An ăn cơm tối. Ông bà chủ nhà hàng nấu canh chua chay, thịt cá kho tộ chay, anh Ánh ăn khen ngon đáo để. Ngày mai anh Ánh về nhà, vậy là kể từ ngày mai anh đi ăn chay một mình. Cũng không sao! Ăn chay là anh cố tình hướng tâm cầu xin Chư Phật tiếp tục hướng dẫn em về Tây Phương Cực Lạc, miễn sao em được toại nguyện là anh vui. 

Tuần rồi anh nói anh có ý định ngưng báo cáo với em kễ từ tuần nầy, nhưng bây giờ anh đổi ý rồi, vì chỉ có báo cáo nầy giúp anh đở nhớ em mà sống qua ngày. Thôi thì anh sẽ viết tâm thư cho các Thầy D để họ thông cảm, và anh sẽ chấm dứt báo cáo với em sau cúng thất tuần cho em. Chỉ nghĩ đến ngưng báo cáo với em thôi, mắt anh đã hoe lệ, anh phải phấn đấu lắm mới làm được việc ấy! 45 năm thương yêu tràn ngập, quên em trong 49 ngày đâu có dễ dàng phải không em! Tuy nhiên anh phải ráng, vì anh còn phải dùng diễn đàn nầy vận động cho KQ63D Hội Ngộ 2011. Anh sẽ viết tâm thư cho các Thầy D trên blog nầy để thăm dò ý muốn của họ, rồi anh cố gắng giúp họ thôi. tth

Saturday, November 21, 2009

Nhớ em - Nov21


Em, 

Sáng nay anh đánh tennis được hai sets, anh cảm thấy khoẻ hẳn ra. Trong khi anh đánh tennis, anh thả anh Ánh ở quán cà phê starbucks, để anh Ánh uống cà phê ăn sáng chờ anh. 

Em biết không, Thông cho anh biết nó có ý định đi làm nghề kỹ sư trỡ lại, nghề chụp hình nó chỉ làm part time thôi. Thằng Bryan bạn của nó nói, hảng Celerant Consulting sẵn sàng mướn Thông trỡ lại bất cứ lúc nào. Nếu nó đi làm hảng Celerant Consulting trỡ lại, chắc là em vui lắm. Biết đâu! em là người xui khiến nó đi làm nghề kỹ sư trỡ lại, cho nó có việc làm vững chắc, để còn lo lập gia đình. Anh cám ơn em đó. 

**************** **************** 

Máy đo áp huyết không hiệu lực lúc bà xả sắp lâm chung: Lâu nay cô y tá của hospice dặn tôi, khi áp huyết của bà xả 60/50 và nhịp tim 130 trở lên thì báo động đỏ. Hôm ấy lúc Thầy Trung Nghiêm và ban hộ niệm chùa Bảo Quang đang quay quần trì tụng tiếp dẫn bà xả tôi về Tây Phương Cực Lạc. Tôi thấy bà xả mệt quá, tôi lấy máy đo áp huyết, tôi đo ở tay trái, máy báo “error”, tôi đo lại mấy lần, máy vẫn báo “error”. Tôi đổi sang tay phải, tôi đo mấy lần, máy vẫn báo “error”. Vậy là máy đo áp huyết không hiệu lực lúc bịnh nhân sắp lâm chung? Lúc bây giờ áp huyết của bà xả xuống thấp quá giới hạn, vì sắp tắt thở mà tôi không biết!

Dứt điểm: Tình cờ tôi có xem qua video của Thầy Hằng Trường. Theo Thầy thì khi người sắp lâm chung còn đang vương vấn chưa đi hẳn, lúc ấy phải có người thân tín nói lời dứt điểm để tiển đưa. Tối hôm ấy Thầy Trung Nghiêm và ban hộ niệm chùa Bảo Quang đang trì tụng hướng dẫn bà xả tôi. Bất chợt bà xả tôi mỡ mắt to chưa từng thấy, nhìn trừng hình Phật A Di Đà treo trên tường rồi ngừng thỡ. Khi tôi thấy bà xả ngừng thỡ, tôi bỏ phòng chạy ra ngoài, vì tôi sợ bà xả thấy tôi khóc. Khi tôi trỡ lại phòng, tôi thấy bà xả còn thỡ nhẹ hai cái, tôi nhớ đến lời dạy của Thầy Hằng Trường trong video. Tôi đến kề tai bà xả nói: “Mọi việc anh đã lo chu tất, xin em thanh thản về với Phật”. Tôi nói “dứt điểm” xong, bà xả thanh thản ra đi, không còn thỡ nữa. 

Ngày xưa trong chùa Bảo Quang có bà cụ Vinh Diana, bà Vinh là một phật tữ kỳ cựu trong chùa từ 1975. Bà không có thân nhân, bà làm di chúc uỹ quyền cho tôi chôn cất bà. Lúc ấy bà trên 80 tuổi, bà bị cancer phổi, bà bị hôn mê. Tôi đang làm việc, Thầy Phước Quang gọi tôi cho biết bà Vinh sắp mất. Tôi bỏ sở chạy ra, cùng với Thầy Phước Quang và vài người nữa tụng niệm hướng dẫn cho bà Vinh. Khi tôi ra, thấy bà Vinh hôn mê, nhắm nghiền đôi mắt, tôi nói lớn cố tình cho bà Vinh nghe: "Bà Vinh ơi! Tôi là Thái đây, tất cả những gì bà dặn tôi, tôi vẫn nhớ, xin bà yên tâm, tôi sẽ làm y theo lời bà dặn". Trời ! tôi nói xong, bà Vinh gật đầu trước mọi người làm tôi giật mình. 

Trì tụng cho bà Vinh xong, tôi trở về sở làm việc tiếp, không lâu thì Thầy Phước Quang báo cho tôi bà Vinh mất. Lúc ấy tôi chưa xem video của Thầy Hằng Trường, tôi nói lời “dứt điểm” với bà Vinh lúc bấy giờ chỉ là lời vô tình xuất phát từ lòng thành của tôi thôi. Vậy là đời tôi, tôi đã hai lần nói ra lời “dứt điểm” để tiếp dẫn, một lần cho bà Vinh Diana, một lần cho bà xả tôi ! tth

Friday, November 20, 2009

Cãm Tạ của gia đình Huỳnh thông Thái


Cảm Tạ
Gia đình chúng tôi thành tâm cảm tạ

Hoà Thượng Viện Chũ Trung Tâm Phật Giáo Chùa ViệtNam Houston
Thầy Thích Minh Tân chùa ViệtNam Houston
Thầy Thích Pháp Lâm chùa ViệtNam Houston
Thầy Thích Quảng Chơn chùa ViệtNam Houston

Thầy Thích Huyền Giác trù trì chùa A Di Đà Houston
Thầy Thích Minh Ấn chùa A Di Đà Houston

Thầy Thích Trung Nghiêm trù trì chùa Bảo Quang San Antonio
Thầy Pasang chùa Bảo Quang San Antonio
Thầy Jesse Drakpa chùa Bảo Quang San Antonio

Thầy Thích Phước Quang trù trì chùa Phước Huệ San Antonio
Sư Cô Thích Như Hiếu chùa Phước Huệ San Antonio

Thầy Thích Phước Độ trù trì chùa Thiên Thai Đạo Tràng Austin
Sư Cô Thích Phước Lượng chùa Thiên Thai Đạo Tràng Austin

Thầy Thích Trúc Thiện trù trì chùa Liên Hoa San Antonio
Thầy Thích Tâm Đạo chùa Liên Hoa San Antonio

Đại diện các hội đoàn, quý cụ quý bác quý đồng hương, thân bằng quyến thuộc, bạn hữu xa gần
đã đến viếng thăm, an ũi, chia xẽ sự mất mát và đau buồn với gia đình chúng tôi,
cầu nguyện, dâng hoa phúng điếu, và tiễn đưa Vợ, Mẹ, Bà chúng tôi là

Bà Huỳnh thị Yến
Nhũ danh Phan thị Yến
Pháp danh Không Oanh
Hưởng thọ 69 tuổi


Ơn nầy chúng tôi xin tạc dạ.

Toàn thể tang gia đồng bái tạ
Đại diện tang gia

Chồng KQ63D Huỳnh thông Thái

Thursday, November 19, 2009

Nhớ em - Nov19


Em, 

Sáng Thứ Ba 11/17 anh đưa anh Ánh xuống Houston chơi, vì Thứ Hai 11/23 anh Ánh về lại Minnesota để ăn Thanks giving với gia đình. Xuống Houston tụi anh ỡ nhà anh chị Triết một đêm rồi sáng Thứ Tư tụi anh về lại San Antonio. Anh Triết giữ tụi anh lại để hôm sau đi ăn cơm tối gặp các Thầy D. Anh không có vui sướng để ăn nhậu, hơn nữa anh đang ăn chay, nên anh và anh Ánh không ỡ lại.

Về đến nhà trưa ngày 11/18, anh không thấy Thông ỡ nhà, thì ra ông bà Roberts đưa Thông đi ăn steak ở Salt Grass để mừng sinh nhật nó. Trời! anh tệ quá, anh quên mất sinh nhật Thông. Chiều hôm nay nó nói anh mới nhớ. Anh đưa nó đi ăn sinh nhật trễ tối nay, nhưng tối nay nó bận, nó cho anh nợ tới tuần tới. Lâu nay mọi sinh nhật các con, có em nhắc anh, bây giờ thì không còn ai nhắc anh nữa rồi! Em biết không, ngày Nov17 là sinh nhật cháu Mỹ con gái anh Ánh, anh Ánh cũng quên như anh, cháu Mỹ nhắc anh Ánh mới nhớ. Đàn ông không vợ hư vậy đó! 

Mấy ngày nay, trưa tối anh và anh Ánh đều ăn ở nhà hàng Hải An. Tội nghiệp ông bà chủ nhà hàng, nấu cơm chay cho anh, họ nấy canh chua chay, đậu hũ muối xả, ngon lắm. Họ còn đi mua hủ chao cho anh ăn. Tối nay ông bà làm bánh xèo chay, anh và anh Ánh ăn ngon thấu trời. 

Ngày mai Thông đi Houston chơi với bạn, anh cho nó đi chơi cho nó đỡ buồn. Anh dặn nó muốn đi chơi đâu thì cứ đi, miễn sao ngày Dec25 là ngày cúng thất tuần cho em, nó phải ỡ nhà. Nghe anh nói nó mừng lắm, vì nó có contract đi chụp hình ở Jamaica ngày Dec6. 

Em biết không, ngày cúng thất tuần cho em đúng ngày Chúa Giáng Sinh Dec25, thật là trùng hợp hi hữu. Chúa Phật đều thương em cả mà. Hiền thục như em ai mà chẳng thương, phải không? Ngày nầy Thy, Chinh, Kira, Aiden sẽ về. Thy mua vé máy bay về ngày Dec19 rồi, sau thất tuần của em anh sẽ lái xe mới của em đưa gia đình Thy về lại San Diego. Vì sang đó anh cần xe để về Orange County đánh tennis với Hiền Điên. 

Chũ Nhật nầy là cúng tuần lần thứ hai cho em. Mau quá! mới đó đã hai tuần rồi. Chũ Nhật nầy không có Thông quỳ sớ, thôi thì anh quỳ sớ cho em. Mấy ngày nay tro cốt của em, anh cất trong phòng ngũ, Chũ Nhật nầy anh sẽ đem tro cốt em lên chùa cúng, cúng xong anh đem về phòng cất cho chắc ăn. Hôm lễ động quan và lễ hoả thiêu em, Kira khiêng quan tài, quỳ lại với anh chổ lò thiêu, nó đẩy quan tài vô lò thiêu. Anh lúc ấy như người mất thần, anh không thấy gì hết, khi anh nhìn hình anh mới giật mình. Kira thông minh và dễ thương quá, nó thương bà ngoại vô vàn, nó nhìn người khác làm, nó tự động làm theo, đâu có ai dặn bão nó gì đâu! 

Thôi em nhé, sau thất tuần ngày Chũ Nhật tới đây, anh sẽ báo cáo lần chót cho em, rồi anh phải thu dọn cái blog nầy, để trả diễn đàn nầy lại cho Hoàng Gia D. Các Thầy D ai cũng thương em vô vàn, rất nhiều Thầy D gọi anh khóc sướt mướt, tuy nhiên hai đứa mình đã chiếm mất thời giờ của họ quá nhiều rồi phải không em? tth

Ông phó giám đốc nhà quàng giao tro cốt của em cho anh. 

Tuesday, November 17, 2009

Hình ãnh đám tang bà xả - Nov17

                                     
Những người khiêng quan tài là em cháu trong gia đình và bạn hữu.

Lễ di quan, Hoà Thượng Viện Chủ đi đầu, sau hình Phật

Võ huỳnh Ánh bạn cùng khoá Không Quân với tôi, về từ Minnesota từ hôm 11/11 và ở với tôi tới ngày 23/11. Chiều hôm nay tôi và Ánh lên nhà quàng lấy tro cốt của bà xả. Ông phó giám đốc nhà quàng hỏi tôi: - Tôi thấy hình như trong đám tang nầy, một số quan khách gồm cả cha mẹ con cái phải không? Tôi trã lời: - Đúng vậy. Ông nói: - Điều nầy ít khi thấy. Tôi giải thích: - Đây là những bạn bè, một số chúng tôi tới Mỹ năm 1975 cùng lúc với nhau, các con chúng tôi thân nhau từ đó. Các con thương yêu cha mẹ bạn như cha mẹ mình. Có một anh bạn nói với tôi, hôm ấy anh bạn có cảm tưởng như là "family reunion". Ông nói: - Thật là trân quý có được tình đồng hương đoàn kết như vậy. Ông nói tiếp: - Quan khách trong đám tang nầy hết sức lịch sự, tôi rất nễ phục. Nhận xét sau cùng của ông phó giám đốc, làm tôi nỡ mũi cho người VN mình.

******************** ******************** 

 Đây là hình ãnh đám tang bà xả tôi do cô Mai trong ban hô niệm chụp hai ngày Thứ Sáu và Thứ Bảy. Tôi thành tâm cám ơn cô Mai vô vàn. Click vào từng phần mà xem: 

2. Hình ngày Thứ Bảy Di Quan và Hoả Thiêu. Đây là một số hình do Thông chụp. Vì Thông phải quỳ cúng mẹ, nên Thông chỉ chụp một số hình trước lễ và sau lễ. 

Monday, November 16, 2009

Hình ãnh lễ di quan và lễ hoả thiêu - Nov16


Võ huỳnh Ánh về từ Minnesota, đại diện Không Quân Khoá 63D đọc điếu văn.

Kira đọc điếu văn từ giã bà ngoại.

 Kira hát vĩnh biệt bà ngoại.
 Bài hát nầy Kira mỗi lần về thăm ngoại, Kira thường hát cho ngoại nghe.

Kira phụ khiêng quan tài.

 Kira phụ đẩy quan tài vô lò thiêu.

Kira lạy bà ngoại lần chót tại lò thiêu.

 

Saturday, November 14, 2009

Lễ động quan và lễ hoả thiêu - Nov14

Từ phải qua: Ông Bà Hal Moench VP USAA nơi tôi làm việc, 
gia đình Ông Bà Henry Roberts sponsor gia đình tôi. 

Hoà Thượng Viện Chủ Chùa Việt Nam Houston dẫn đầu lễ di quan.
 


Click Vào Đây - Để xem hình lễ động quan.

Click Vào Đây - Để xem thêm hình lễ động quan.

Click Vào Đây - Để xem thêm hình, click vào hình để xem hình lớn

Lễ động quan và lễ hoả thiêu,

Chương trình lễ động quan bắt đầu lúc 10:00 sáng. Gần 8:00 sáng tôi đã có mặt ở nhà quàng, nhưng nhà quàng chưa mỡ cửa, tôi phải chờ đúng 8:00 nhà quàng mới mở cửa. Trong khi chờ đợi nhà quàng mở cửa, tôi lái xe ra chổ lò thiêu nằm phía sau cùng trong khu đất của nhà quàng, quan sát để dự trù chổ đứng cho quan khách. Lò thiêu nằm trong phòng nhõ, nhưng bên ngoài lò thiêu có sân rộng đủ cho mọi người đứng ngoài nhìn vô. Vậy là tôi sẽ để mọi người ra lò thiêu tự do, không giới hạn số người.

Gần 10 sáng quan khách tề tựu đầy chapel. Điều ngạc nhiên là các con cháu của các anh chị đến San Antonio năm 1975 về đông đảo. Năm 1975 các con cháu nầy khoản 2 – 4 tuổi, là bạn với Thy, Thông con tôi và rất thương bà xả tôi. Anh Nguyễn lê Quang San Antonio nói với tôi: “hôm nay như là San Antonio reunion”. Tôi đồng ý với anh Quang.

Đúng 10 giờ sáng, Chư Tôn Đức Tăng Ni tề tựu đầy đũ, gồm 12 Tăng và 2 Ni. MC Bác sĩ Nguyễn tam Thanh, bắt đầu giới thiệu chương trình và cung thỉnh Chư Tôn Đức ra hành lễ.

Sau khi lễ Phật, Hoà Thượng viện chũ lễ có phần pháp thoại đầy ý nghĩa. Hoà Thượng khuyên gia đình nên ăn chay trong 49 ngày thất tuần của bà xả, và tôi đã quyết định ăn chay 49 ngày bắt đầu từ ngày mai, với ước nguyện hướng tâm cầu xin Phật A Di Đà tiếp tục tiếp dẫn bà xả tôi về Tây Phương Cực Lạc.

Sau pháp thoại của Hoà Thượng là phần điếu văn. Tôi bắt đầu điếu văn, tiếp theo tôi là Chinh, tiếp theo Chinh là Kira. Trời! Kira nói với Chinh nó muốn nói điếu văn. Kira ra nói ai nấy ngạc nhiên, và thương nó làm sao. Nói xong nó xin hát để tiển đưa bà ngoại, nó hát khá dài trước đám đông to lớn như vậy mà nó không sợ. Nó hát trông dễ thương lắm!
Sau Kira là anh Võ huỳnh Ánh về từ Minnesota đại diện Không Quân Khoá 63D. Sau Ánh là cô Aporn làm chung với bà xả ngày xưa, cô Aporn nói rất cãm động.

Sau phần điếu văn là phần phân ưu của các đại diện các hội đoàn: Hội Việt Kiều, Cộng Đoàn Công Giáo, Hội Phật Giáo, Hội Tennis. Đại tá Đỗ ngọc Nhận đại diện Cộng Đoàn Công Giáo San Antonio, sau khi phân ưu, ông Nhận nói cộng đồng người Việt ở San Antonio rất nhỏ bé, với đám đông to lớn hôm nay, điều nầy nói lên sự thương yêu của mọi người dành cho bà xả tôi. Ông Hội Trưởng Hội Phật Giáo San Antonio Đặng minh Chiêu, sau khi phân ưu, ông thông báo Chùa Bảo Quang sẽ treo cờ rũ 49 ngày để tưởng nhớ bà xả tôi. Nghe ông Chiêu thông báo ai nấy cũng ngạc nhiên trong vui mừng. Có người đến nói với tôi: “Đây là đặc biệt, chưa thấy có ai bất cứ nơi nào được như vậy”. Riêng tôi, tôi nghĩ đến sự linh thiên của Chư Phật. Tôi xây dựng Chùa Bảo Quang, tôi làm khổ bà xả tôi hằng chục năm mà! Chư Phật sắp xếp để đền đáp cho bà xả tôi. Ôi! Đây chẳng qua là sự mầu nhiệm của luật nhân quả nhà Phật.

Trong khi mọi người viếng quan tài lần chót, nhà quàng đem tất cả hoa phúng điếu ra sắp xung quanh lò thiêu. Sau khi mọi người viếng quan tài lần chót, tôi đậy mặt bà xả và cho nhà quàng đóng quan tài. Hoà Thượng bắt đầu lễ động quan. Toán khiêng quan tài 8 người toàn là em cháu trong gia đình.

Lễ hoả thiêu xong, Thông bấm nút lò thiêu! Tôi gục mặt bước ra khỏi phòng thiêu, lồng ngực tôi bị uất nghẹn, Kira ôm chân mẹ khóc.

Tôi chân thành cám ơn thân bằng quyến thuộc, bạn hũu xa gần đã quan tâm đọc những dòng chữ nầy. tth


Friday, November 13, 2009

Nhớ em VI - Nov13


Em, 

Sáng nay anh, Thy, Thẩm, Ánh đem thức ăn oatmeal cho em ăn sáng. Anh lên nhà quàng anh thấy ông giám đốc nhà quàng đang dời em qua chapel. Có lẽ ông thấy anh không happy tối hôm qua, nên sáng nay ông tự động dời em qua chapel để vui lòng anh. Thấy em nằm trong chapel, anh và Thy vui quá. 

Sáng nay Thy đem phấn son trang điểm cho em, em dễ thương quá. Vũ, Huy, Thy, Chinh, Kira, Aiden đang ở nhà quàng lo cho em, anh về nhà vội vã update tin nầy. Thôi em nhé, anh sẽ báo cáo tiếp. tth

 
Thy trang điểm cho mẹ.

Nhớ em V - Nov13


Em,

Chiều hôm qua lễ tẫn liệm và lễ phát tang, đông người ngoài dự trù của anh. Hoa phúng điếu nhiều quá sức chứa của phòng, phải để ngoài hành lang. 

Em biết không, sáng hôm qua anh, Thy, Kia, Ánh, Thẩm đếm thăm em trước. Thy và Kira rờ em, Kira thương em quá mà. Lúc lễ tẫn liệm và phát tang, Kira quỳ kế anh. Nó thông minh lắm, anh chấp tay nó chấp tay, anh xá nó xá, anh lạy sát nó lạy sát, trời! nó làm anh ngạc nhiên. Kira bây giờ trông lớn, điềm đạm, cực kỳ dễ thương, nó giống em đó. 

Chiều nay anh chị Thanh về, anh Thanh sẽ là MC cho chiều nay và sáng mai. Có anh chị bác sĩ Trần đình Thuỷ về chiều nay. Anh chị Phó đức Hân giao cái nhà trống ở Windcrest cho anh chị Thanh, anh chị Thuỷ ở tối nay. Anh chị Hân và các em của anh chị Hân xả thân giúp anh. Họ lo nước uống, cà phê cho ba ngày. Chị Hân nấu súp, xôi, quay gà, và nhiều lắm anh quên rồi, cho trưa Thứ Bảy ở nhà mình. Bà Nhật Bổn Mistshi bạn của em, bà nấu hoành thánh chiên đem đến nhà mình chiều hôm qua. 

Vũ, Huy về tối hôm qua, ngổi trò chuyện với Thy, anh, Tuyết, Sương, Ti, chị Hằng, Phong cho tới nữa đêm. Tụi nó bàn bạc về đạo Phật, nhất là anh nhắc lại chuyện em được Phật A Di Đà tiếp dẫn. Thy chú tâm theo dõi, và thỉnh thoảng đặt câu hỏi với Vũ, vì Vũ có vẽ rành Phật Pháp. Sự chú tâm bàn bạc về đạo Phật của Thy làm anh rất vui.

Sáng nay anh và Thy sẽ đem oatmeal lên nhà quàng cho em ăn sáng. Đến trưa thì anh với Thy đem cơn trưa cho em, chiều nay thì có lễ Quy Y Linh do Thầy Trung Nghiêm chủ lễ. Chiều hôm qua Hoà Thượng dặn dò cúng cơm cho em phải cúng chay. Hoà Thượng khuyên gia đình nên ăn chay trong 49 ngày. Anh nguyện sau ngày thiêu em, anh sẽ ăn chay cho tới cúng thất tuần cho em xong, để anh hướng tâm cầu xin Phật A Di Đà tiếp tục tiếp dẫn cho em. Chắc em ngạc nhiên lắm khi biết anh nguyện ăn chay. Anh thương em mà và anh muốn tỏ lòng thành của anh để tạ ơn Phật A Di Đà đã tiếp dẫn em. 

Chiều hôm qua có chị Hằng và Ti về, Tuyết & Sương mừng lắm, vì có thêm tay cho nhà bếp, nhất là chị Hằng nấu bếp hết xẩy. Thôi em nhé, ngày mai anh báo cáo tiếp. tth

Thursday, November 12, 2009

Lễ tẫn liệm và phát tang - Nov12


Theo chương trình thì nhà quàng sẽ sẵn sàng cho thăm viếng vào lúc 2 giờ chiều. Nhưng lúc 10 sáng Thy muốn thăm mẹ. Tôi đến nhà quàng với Thy, Kira, Ánh, Thẩm. Lúc bây giờ bà xả đã sẵn sàng cho thăm viếng. Vô thăm mẹ, Thy vuốt mặt mẹ, tội nghiệp! Kira cũng rờ bà ngoại. Khoảng 3 giờ chiều, hoa phúng điếu chật cả phòng, gia đình và bạn bè phải tìm cách dồn bông sát lại, để có chổ cho những tràng bông tiếp theo. Nhà quàng đã gở vách ngăn để dồn hai phòng làm một, vậy mà vẫn không đủ chổ cho quan khách chiều nay. Đối với người Mỹ bạn bè trong sỡ của bà xả và của tôi ngày xưa, và các hội đoàn VN, tôi chỉ thông báo lễ sáng Thứ Bảy. Chiều nay là lễ tẫn liệm và phát tang, tôi dự trù chỉ là trong gia đình và một số bạn thân tình, vậy mà số quan khách đến chật ních. Nhà quàng mỡ cửa thêm hai phòng bên cạnh, tổng cộng là 4 phòng nhập lại, vậy mà vẫn chưa đủ chổ. Thứ Bảy thì lễ ở chapel, rộng mênh mông như nhà thờ lớn, tôi hy vọng sẽ đủ chổ. Tối nay lễ xong có em Vũ, Huy ở Cali bay về, tôi tiếp chuyện với hai em. Bây giờ đã quá nữa đêm, tôi post vội vài dòng cho có tin tức về lễ phát tang, ngày mai tôi sẽ post tiếp. tth

  Hoà Thượng Viện Chủ và Chư Tôn Đức Tăng Ni đang làm lễ tẫn liệm và phát tang. Tối hôm nay có được 8 Thầy và một Sư Cô. Thật là diễm phúc cho bà xả tôi. Sáng Thứ Bảy dự trù Tăng, Ni sẽ nhiều hơn nữa.

  Lễ tẫn liệm bắt đầu lúc 4:00 chiều. Lúc nầy là 10:00 sáng Thy muốn thăm mẹ trước khi tẫn liệm. Kira cũng theo để thăm bà ngoại. 

Click Vào Đây - Để xem thêm hình lễ quy y linh. 


Nhớ em IV - Nov12


Em, 

Tối hôm qua anh đi đón anh Thẩm, máy bay đáp lúc 5:30, sớm 10 phút. Anh đưa Thẩm về nhà rồi trỡ lại đón Thy, Chinh, Kira và Aiden. Máy bay Thy đến 6:20 đúng giờ. 

Ăn tối với Thẩm ở nhà xong, anh mệt quá, anh bảo Thông chở Thẩm lên phi truờng đón Ánh. Máy bay Ánh đến đúng giờ 10:40 tối. 

Nam cho mượn nệm hơi, anh để trong phòng cho Thẩm nằm. Anh và Ánh ngũ trên giường. Đêm qua anh mệt quá, anh ngũ thẳng cẳng đến 3:30 sáng, rồi thức dậy đọc email và post bài viết của Xuân bạn em, của Huy, và của em Tuyết. Post mấy bài viết vô blog xong, anh đi đánh răng, anh nhớ em, anh đánh răng không cần nước, vì nước mắt anh đầy tràn rồi!

Sáng nay anh với Thy, Kira, Aiden, có Ánh và Thẩm đi nữa, lên nhà quàng gặp em. Người ta đã thay bộ đồ đẹp cho em, và trang điểm cho em sẵn sàng. Em nằm trên bàn dài cạnh quan tài. Em trông dễ thương quá. Thy, Kira vuốt má em, chắc là em biết và vui lắm. Chiều nay Hoà Thượng làm lễ nhập liệm xong, nhà quàng sẽ đưa em vô quan tài. Kira mới chạy vô bảo ông ngoại đi mua thức ăn trưa. Anh phải ngừng đây, tối nay anh sẽ báo cáo tiếp cho em. tth

Vài Lời Với Chị - Phan thị Tuyết

Phan thi Tuyết là em kế bà xả tôi, em Tuyết và Sương ở Dallas. Thật là may mắn, Tuyết, Sương về đuợc hai ngày thì bà xả ra đi, hai em có diễm phúc trì tụng tiển đưa chị giây phút cuối cùng.

Sau đây là bài viết của Thuyết:



Chị Yến yêu thương,

Đêm nay trằn trọc mãi, em không tài nào ngũ được, ngồi dậy viết vài lời đến chị, mặc dù từ sáng đến tối hôm nay, em và Sương đã rất bận bịu trong việc nấu nướng suốt ngày. Sương thì lo cắt gọt, em thì lo đứng nấu cho bửa ăn trong gia đình cũng như chuẩn bị món ăn cho buổi lễ ngày mai, chỉ có 2 chị em làm thôi, nên cũng có mệt, em mong có chị Hằng về sớm để giúp tụi em, vì chị Hằng thì giỏi tài nấu nướng, và biến chế đồ ăn cũng khéo nữa. Đứng nấu trong bếp, nhìn những son nồi và những đồ dùng nấu nướng mà chị đã cẩn thận sắp xếp, tự dưng lòng em se thắt lại, từ nay và mãi mãi không còn thấy bóng dáng chị trong căn nhà nầy nữa. Chị Yến ơi! mất chị rồi lòng em xót xa quá, thương chị nhiều và cũng thương anh Thái nữa, biết rằng anh sẽ không bao giờ quên chị, nhưng tụi em sợ rằng anh sẽ nhiều xúc cảm khi thấy những hình ãnh quen thuộc hàng ngày, nhất là những bộ áo quần chị thường mặc, vậy mà anh vẫn muốn tụi em để lại vài bộ đồ của chị trong closet đó, chìu ý anh nên em đã để vào đó rồi.
Chị Yến ơi! Biết viết mấy cũng không đủ, những tình cãm dạt dào của bao nhiêu người thân yêu đã dành cho chị, đã nói về chị thật nhiều rồi, người chị khả ái yêu thương của chúng em, bây giờ em xin ngừng đây, vì cũng đã 4:30’ sáng rồi, chỉ còn hai hôm nữa là hình hài chị sẽ trỡ về với cát bụi, lòng em thật xót xa, nhưng rồi cũng mừng cho chị là từ nay chị sẽ được yên nghĩ ở cỏi tây phương cựa lạc, thế giới an lành nghe chị. Nguyện cầu chư Phật độ trì hương linh chị. Vĩnh biệt chị thương yêu của em.

Em Tuyết

Tiễn Biệt Chị - Phan tấn Huy


Phan tấn Huy là em chú bác với bà xả, sau đây là mấy lời tiễn biệt chị của Huy. Cám ơn em Huy ơi.


Tiễn Biệt Chị



Hiền từ
Điềm đạm
Nhẫn nại
Hy sinh
Vô vị kỷ
Bao dung
Nghị lực



Bao đức tính đã đưa chị vào lòng người
Rồi chị sớm ra đi
Để lại đây còn bao nhiêu người thương nhớ


Tuy rằng vĩnh biệt chị từ nay
Nhưng thật chị vẫn sống mãi trong lòng em



Thương nhớ chị Yến
Phan Tấn Huy
Ngày 11 tháng 11 năm 2009

Vĩnh Biệt Yến - Xuân Lê

Chị Xuân Lê bạn học Sư Phạm Qui Nhơn với bà xả tôi, vùa gởi tôi bài viết Vĩnh Biệt Yến. Tôi chân thành cám ơn chị Xuân. Sau đây là bài viết của chị Xuân:

Vĩnh biệt Yến,
Yến ra đi thật rồi sao? Từ nay thôi không còn có những buổi tối mình vào Blog của người phi công có tên Thái chồng của Yến đưa tin về sức khỏe của Yến cùng với những người thân thương đang quây quần bên Yến vừa săn sóc và vừa làm cho Yến vui.

Thôi để Yến thanh thản ngủ yên đi nhé cho dù mùa Đông đã về mấy hôm nay!
Trả lại cuộc đời phiền lụy lo âu mà Yến đã từng đi qua và đã có lần mỏi mệt.
Ngủ yên đi nghe Yến - Yến đã về nhà!

Trong mỗi bước chân đi dù có nhiều hoa thơm rải đầy trên lối, có khói hương trầm tỏa nhẹ bay trong gió cũng làm vương vấn vương ít nhiều trong giây phút chia ly. Nhưng thôi, đôi khi mình có thoáng nghĩ phải chăng ta nhìn ta thấy chỉ là chiếc bóng đổ daøi nơi sân nhà trong nắng hay trong những đêm trăng tỏa sáng, hay chỉ là cuộc sống giả tạm trên cõi đời này.

Tiễn Yến với bao điều tiếc thương! Mình và các bạn nội trú phòng 5 Trường Sư Phạm Qui Nhơn luôn nguyện cầu Yến ra đi trong sự an lòng, nhẹ nhàng và thanh thản.
Hồi chuông ngân vang trong buổi lễ cầu nguyện cùng với lời kinh hòa quyện nhau như một lời tiễn biệt Yến như lời ru cho Yến giấc ngủ cuối cùng này!
Bạn Yến,
Xuân Lê

Wednesday, November 11, 2009

Phân Ưu


PHÂN ƯU


NHẬN ĐƯỢC TIN BUỒN

HIỀN THÊ CỦA SVSQKQ/63D HUỲNH THÔNG THÁI là:

Chị HUỲNH THỊ YẾN

Pháp Danh KHÔNG OANH

Đã thất lộc vào lúc 9 giờ10 tối ngày 6 tháng 11 năm 2009
tại San Antonio, Texas, hưởng thọ 69 tuổi .

Chúng tôi thành kính phân ưu cùng SVSQKQ / 63D HUỲNH THÔNG THÁI và tang quyến

Nguyện cầu hương linh KHÔNG OANH - HUỲNH THỊ YẾN sớm siêu sinh miền Cưc Lạc

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

Gia Đình SVSQKQ / K63D

Nhớ em III - Nov11


Em, 

Anh BS Thanh sẽ là MC cho ba ngày lễ cho em. Đúng ra ngày mai anh chị Thanh về San Antonio, nhưng giờ chót chị nhớ ra chị có hẹn đi soi ruột, nên Thứ Sáu anh chị mới về. Anh nhờ cô Mai làm MC tối Thứ Năm. 

Anh gọi điện thoại la chị Thanh quá trời. Anh nói: “Chị nói nếu chị có cancer, chị sẽ không điều trị như bà xả tôi, vậy chị tìm kiếm nó làm chi?”. Chị cười hì hì: “Coi cho biết chắc, rồi bán hết, ăn chơi xả láng, không đễ lại gì hết! Đễ lại ổng nuôi mấy con nhỏ khác, phí đi”. Trời! may quá em không nghe chị Thanh nói như vậy trước đây, nếu không chắc anh cắn lưỡi!

Em biết không, cô giáo Lanh thuê chung nhà với em ở Di Linh, vừa gởi anh bài viết về em. Trong bài viết, chị Lanh có nhắc đến lần anh chở Mạ, Chỉnh xuống Di Linh đón em về nhà chơi. Em xin phép ông hiệu trưởng, vậy mà ông không cho em đi. Em cũng ngon, em đi đại, thương anh quá mà, ông hiệu trưởng là chuyện nhõ phải không em? Anh thù ông hiệu trưởng, anh lo chạy giấy tờ để thuyên chuyển em về Saigon. Khi em có giấy thuyên chuyển nhưng chưa tới ngày đi, anh đem em đi đại rồi anh nhờ ông Tỉnh Trưởng Lâm Đồng vô xin phép ông trưởng ty tiều học, để dằn mặt ông hiệu trưởng cho hã dạ. Ông Tỉnh Trưởng cũng chịu chơi, ông lái xe jeep đến ty, có anh ngồi trên xe, ông vô xin phép rồi ra cười nói: “Xin phép rồi!”. Anh với ổng hai người cười thoả mãn. Sau đó bạn em ở Lâm Đồng cho biết, ông Tỉnh Trưởng đi xin phép cho em làm rung rinh ty tiểu học. 

Tuyết, Sương vô closet dẹp hết áo quần, giày dép của em, hai em sơ những thứ đó làm anh nhớ em. Anh không đồng ý, hình ãnh em nằm trong tâm anh, không nhìn thấy đồ dùng của em rồi anh quên em sao! Anh bảo hai em treo lại vài bộ đồ của em trong closet cho anh. 

Hôm nhà quàng đến đưa thi thể em đi, má thằng Rodney trước nhà mình nhìn thấy, bà chạy ra ôm Thông và anh khóc, anh cho biết lễ của em vào ngày Thứ Bảy lúc 9 giờ. Hôm nay anh qua nhà cho ông bà biết, anh đỗi giờ lễ từ 9:00 sang 10:00. Ông bà mời anh vô nhà nói chuyện khá lâu. Ông bà nói có thể vợ chồng thằng Rodney sẽ về tiển đưa em. Bà nói bà quý em lắm. Ai cũng thương em hết mà. 

Anh chị Hân điện thoại cho anh, anh chị và mấy em của anh chị sẽ lo chai nước lạnh và nước trà cho ba ngày ở nhà quàng. Anh chị cũng sẽ mang xôi và gà “quý phi” đến nhà ngày Thứ Bảy. Anh Ba Hải Quân điện thoại cho anh, nếu anh cần chuyên chở cái gì thì anh Ba có xe truck sẵn sàng. Còn nhiều bạn bè San Antonio đề nghị sẵn sàng giúp đở anh, nhưng anh không cần gì nhiều, nhà quàng lo hết rồi.

Ngày hôm qua anh Đỗ Quang chủ tịch cộng đoàn Công Giáo San Antonio điện thoại cho anh, Thứ Năm Quang, Đắc và nhóm tennis sẽ đến dự lễ phát tang cho em. Thứ Bảy thì Đaị Tá Nhận ba của Quang sẽ đaị diện Công Giáo để có lời chia buồn và tiển đưa em. Anh Võ ngọc Hiệp đại diện Thánh Thất Cao Đài San Antonio điện thoại cho anh, anh Hiệp cũng sẽ có lời chia buồn và tiển đưa em vào ngày Thứ Bảy. 

Mommy and Daddy Henry Roberts mới tới nhà mình sáng nay. Ông bà mang dĩa, ly giấy, cookies tới nhà chuẩn bị cho Thứ Bảy. Ông bà cũng có mua đồ chơi cho Aiden, và sách cho Kira. Bà bây giờ yếu lắm em ơi! Út xin nghĩ cho tới Thứ Hai. Ngày mai Phong, chị Hằng sẽ về. Nghe chị Hằng về, Tuyết, Sương mừng lắm vì chị Hằng nấu ăn vừa lẹ vừa ngon. Thôi em nhé, ngày mai anh sẽ báo cáo tiếp. tth

Kính Viếng Chị - bài viết của em Phan tấn Cường

Phan tấn Cường (ở nhà gọi Chưởng) em trai của bà xả hiện ở VN. Tôi vừa nhận bài viết của em Chưởng sáng nay. Sau đây là bài viết:


Vợ chồng em cùng các cháu vô cùng thương tiếc đau buồn khi đã mất đi người chị hiền thục luôn lo lắng, bù đắp cho chúng em và các cháu ở quê nhà. Thế mà những lúc chị đau bệnh tụi em đã không ở gần bên chị để được chăm sóc cho chị, dẫu vậy tụi em vẫn theo dõi tin tức của chị hằng ngày và cầu nguyện Chư Phật và Chư Bồ Tát cho chị được an lạc và vãng sanh tịnh độ. Chị đã ra đi bỏ lại tất cả những người yêu thương và kính mến chị, giờ đây hiền phu, các con, các cháu…và anh chị em đã vĩnh viễn mất đi người thân yêu??? Khi mà chị đã đi thật xa, chị có thể nhìn thấy tất cả mọi người nhưng mọi người lại không thể thấy được chị….Vợ chồng em và các cháu hứa với hương linh chị, phải sống tốt, thương yêu đùm bọc lẫn nhau như gương của chị đã để lại thế gian. Thế là chẳng bao giờ chị về bằng thân xác với chúng em, nhưng mỗi khi tưởng nhớ đến chị là đã nhận thấy chị ở rất gần bên chúng em, chị lúc nào cũng bao dung và lo cho cuộc sống mọi người thân…. Chị ơi…lúc nào chúng em cũng thấy ân hận vì đã làm anh chị buồn, nhưng em biết chị đã tha thứ tất cả phải không chị? Chị ơi..thôi chị hãy thanh thản về nơi cực lạc chị nhé….



Cầu nguyện hương linh chị vãng sanh cực lạc
Thân như bóng chớp chiều tà
Cỏ cây tươi tốt thu qua rụng rời
Xá chi suy thịnh cuộc đời
Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành.



Vợ chồng Chưởng Quy và các cháu Quang Vinh Uyên
Kính viếng chị
Vô cùng thương tiếc và vĩnh biệt chị kính yêu.

Yến Thân Thương - bài viết của chị Lanh Huỳnh

Tôi vừa nhận được bài viết của chị Lanh, bạn học Sư Phạm Qui Nhơn cũng là bạn dạy cùng trường ở Di Linh.

Tôi thành tâm cám ơn chị Lanh và anh Yết.

Sau đây là bài viết của chị Lanh:



Yến ơi,Sự ra đi của Yến làm sống lại trong mình bao nhiêu kỷ niệm.Hơn bốn mươi năm về trước duyên lành nào đó đã cho hai đứa mình về cùng một nhiêm sở sau ngày tốt nghiệp. Dạy cùng trường,ở trong căn nhà tôn vách gỗ.,ngôi trường nằm bên quốc lộ Càch Dalạt 70km.Hai Cô giáo mới ra trường chưa biết nấu dược một món ăn ngon:"chỉ biết măng kho và kho măng" nhưng sao nó hiền hòa và dể thương quá.
Yến có nhớ không? Một buổi sau giờ cơm chiều hai đứa mình đứng ôm hai cánh cửa nhớ nhà (hay nhớ bồ) bỗng một con sâu róm bò lúc nhúc trên sân[con sâu bơ trong thật khiếp sợ]Yến hét lớn mất bình tỉnh,mình vôi ôm chầm lấy Yến,may có thằng bé hoc trò ở cùng nhà ra giải cứu"Yến sợ nhất là sâu!"
Còn nửa,Mỗi lần nghe đạn pháo kích của bọn VC,Hai đứa chúng mình sợ quá chui xuống gầm giường tránh pháo,dù trên giường chi là một tấm nệm mỏng manh.Yến luôn giành nằm sát vách tường vì:" bên ngoài đã có mi che".Ôii dễ thương làm sao, khi nào Yến cũng e ấp-sơ sệt,dịu hiền đúng là gái Dalạt gốc Huế.
Hạnh phúc của tuổi thanh xuân khi sự nghiệp dã đâu vào dó Hai Nàng lại có hai chàng ngự lâm pháo thủ thường xuyên đưa đón ở bến xe Dalạt vào cuối tuần.Làm sao quên đượccó một lần chàng không quân,Anh Thái lái xe đến tận Dilinh dể đón Yến về Dalat,không ngai đừong thường xuyên bị VC dắp mô ,phục kích.con dường đã có lần VC lợi dụng tròi sương mù Cao nguyên chận xe dánh thuế và Yến đã không may bị giữ lại ,lại thêm một lần hú hồn!
Yến ơi,gần hai năm chúng mình vui sống,thân thương,,rồi cuộc sống chúng mình đã chia tay đi theo tiếng goi của... Yến đã chọn được người bạn đường luôn sat cành,dồng cam cộng khổ,để rồi hôm nay cuối cuộc dới Yén dã ra đi trong hạnh phúc an lạc bên cạnh luôn có vòng tay bao che của Anh ấy cùng những ngừoi thân thướng nhất của gia đinh
Anh Yết và Lanh rất buồn viết lời chào vĩnh biệt

NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT

Tuesday, November 10, 2009

Viết cho chị Yến - bài viết của em Sương

Thế là chị đã ra đi, lìa bõ cuộc đời nầy! mấy hôm sau đó, thời tiết như sắp chuẫn bị bước vào mùa đông, trời San Antonio mưa buồn, ãm đạm như chia xẻ nỗi buồn thương của gia đình trước nỗi mất mát…! Buổi sáng khi người ta mang thi thể chị đi về nhà quàng, lòng chúng em xót xa khi nghĩ rằng chị sẽ không còn quay lai căn nhà, nơi chị đã cùng anh chung sống kễ từ ngày đặt chân đến Mỹ. Chị Tuyết và em đã vào phòng đễ xếp dọn, vào trơng closet nhin lại những bộ áo quần quen thuộc chị đã mặc, căn phòng vắng lặng, không còn thấy chị nữa, những hình ãnh chị vẫn còn vương vấn đâu đây và nước mắt em đã rơi lã chã…
Chị Yến ơi ,trong gia đình chị là người con vô cùng hiếu thảo, thương yêu, đùm bọc các anh chị và các em, nhớ đến chị với dóc dáng diệu dàng, giọng nói hiền từ, điềm đạm, đối với mọi người chị là người hoà nhã, không mất lòng một ai. Khi lập gia đình, chị là người vợ gương mẫu, thương chồng con, quán xuyến việc nhà, tất cả chị đều chu toàn bổn phận. Năm 75, khi vận nước đổi thay, chị đã phải đau lòng bõ lại sau lưng Ba Mạ và gia đình, lìa xa quê hương để cùng anh mang 2 con dại ra đi, em còn nhớ đêm hôm ấy, trong căn nhà của anh chị ở đường Nguyễn Minh Chiếu, cã nhà đêu không ngũ, trong bóng tối cùng ngồi khóc vì nhớ thương chị, những tưởng sẽ không bao giờ gặp lại chị nữa rồi! Sau đó là những năm tháng khó khăn, nhưng chị và anh đã gói ghém tình thương dành cho gia đình bẳng những gói quà qua Bưư Điện, từ đó cũng đủ giải quyết cho cuộc sống, sinh hoạt hằng ngày lúc ấy, sau nầy khi đã sang đây, chúng em mới biết rằng chị và anh đã phải vất vã làm việc kiếm tiền để tạo dựng cuộc sống ở quê hương thứ hai nầy, nhưng lòng vẫn không quên Cha Mẹ, anh em còn ở lại quê nhà, từ đó nói lên sự hy sinh của chị, nhiều và rất nhiều hình ãnh về chị trong trí nhớ của tụi em. Ngày em thị đậu vào Đệ thất trường Bùi thị Xuân, chị đi mua vãi, dẫn đi may áo dài, rồi lúc chị đi dạy học ở Di Linh, chỉ có mấy ngày chị đã đan xong cho em chiếc áo len để đi học ngày đầu tiên vì chị đã thức đêm để cho xong mà mang lên Đàlạt.
Rồi như số phần, chị mang bịnh, với tất cả nghị lực và sự can đảm chị đã cố gắng chống chỏi, là một Phật tữ thuần thành chị đã nhất tâm giữ chánh niệm và Phật Trời đã nhìn lại đón chị đi trong tiếng kinh A Di Đà tiếp dẫn đúng như ý nguyện của chị trong lúc lâm chung.
Chị Yến ơi, chỉ còn vài ngày nữa là thân xác chị sẽ trỡ về cát bụi, chúng em buồn vì từ nay sẽ vĩnh viễn mất chị, người chị thương yêu, đáng kính của chúng em nhưng cũng mừng là chị đã ở nơi cảnh giới an lạc, ở đó chị sẽ không còn đau đớn nữa!
Cầu xin chị giúp sức cho Anh và các con cháu cũng như các anh chị em là những người còn ỡ lại. Vĩnh biệt Chị dấu yêu!!

em Sương của chị

Nhớ Em II - Nov 10


Em, 

 Các cô giáo bạn sư phạm Qui Nhơn của em có đăng cáo phó của Đại Gia Đình Sư Phạm về em trên báo Người Việt Cali. Vậy là trên báo Người Việt có hai cáo phó về em. Một cái thằng Võ quang Thẩm đăng, một cái các cô giáo Sư Phạm Qui Nhơn đăng. Nhờ cáo phó trên báo nên có bà con bạn bè hay biết, điện thoại an ũi anh. 

Hoà Thượng Viện Chủ dặn anh để em nằm ngoài cạnh quan tài, chiều Thứ Năm Hoà Thượng làm lễ tẫn liệm xong, rồi mới đưa em vô quan tài. Hoà Thương quý em, lo cho em kỹ vậy đó.

Phòng em nằm hai ngày Thứ Năm, Thứ Sáu đẹp và rộng lắm, vì nhà quàng mỡ vách ngăn, ho nhập hai phòng làm một, nên chỗ em nằm rất rộng rãi thoải mái. Ai cũng cưng em hết mà. Ngày Thứ Bảy thì em sẽ nằm ở Chapel rộng lớn, chổ nầy anh và em đến nhiều lần, em biết rồi. 

Thầy người Tậy Tạng Pasang mới gọi anh, Thầy sẽ đến tiển đưa em ngày Thứ Bảy và Thầy sẽ dẫn theo một Thầy Tây Tạng bạn của Thầy, anh nói anh hân hạnh thỉnh bạn của Thầy. Thầy Pasang nói Thầy quý em lắm. 

Bạn bè ngày xưa làm chung với anh ở USAA và Wachovia có một số sẽ đến tiển đưa em. Có cả ông bà Hal & Trudy xếp lớn của anh ngày xưa ở USAA sẽ đến tiển đưa em nữa. Đáng lẽ Thứ Bảy vừa rồi, ông bà Hal & Trudy đến nhà thăm em, nhưng em ra đi tối Thứ Sáu mất rồi, ông bà buồn lắm.

Bạn làm chung với em, bà Nhật Bổn Mishi, hai cô Thái Lan Nox, Aporn họ sẽ đến tiển đưa em. Có lẽ còn những người bạn khác mà anh chưa biết. 

Mommy and Daddy Henry Roberts biết em mất rồi. Ông bà khóc, Thứ Bảy ông bà sẽ đến tiển đưa em. Mommy Lucy Albright đang thở dưỡng khí yếu lắm và ở Seatlle WA xa quá, nên anh chờ mọi chuyện xong xuôi rồi anh mới báo, để tránh cho bà khó xử. Chú thiếm 5 Phúc cũng vậy, chú thiếm ở San Francisco xa xôi quá, anh chờ xong xuôi rồi mới báo, thế nào anh cũng bị chú thiếm la.

Em biết không, tối mai thằng Võ quang Thẩm, thằng Võ huỳnh Ánh sẽ bay về nhà ngũ chung với anh. Một trong hai thằng phải nằm dưới sàn, thằng nào nằm chung giường với anh thì nó tới số, vì đêm khuya anh tưởng em, anh ôm nó cứng ngắt, nó sẽ đứt gân máu! 

Vũ, Huy cũng sẽ bay về để tiển đưa em, nghe nói hai em sẽ ở hotel. Còn nhiều bạn bè, bà con ở xa về mà anh chưa biết. Thy, Chinh, Kira, Aiden sẽ về tối mai. 

Em biết không, hôm Nov5 sinh nhật Kira, anh gởi Thy cho nó $1, 000.00, nó điện thoại cho anh, vui quá và la lớn: « wow! you give me a thousand, ong ngoai ». Hôm ấy em đang mệt nên anh nói bà ngoại đang mệt nên không chúc sinh nhật nó được, nó làm thinh, chắc nó hiểu và đang buồn.

Sáng nay lại thêm một Thầy D điện thoại cho anh, khóc sướt mướt, làm lòng anh mềm nhũn. Khổ quá! Em cấm anh khóc, bạn bè anh thì khóc tự do, em thật là bất công! Thôi em nhé, ngày mai anh sẽ báo cáo tiếp, cho anh đỡ nhớ em. tth

Sầu Lẽ Bóng - Giao Linh

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Sầu Lẽ Bóng/Ca sĩ Giao Linh

Monday, November 9, 2009

Vĩnh Biệt - bài viết của chị Dương thị Sâm


Tôi vừa nhận bài viết của chị Dương thị Sâm, bạn học Sư Phạm Qui Nhơn với bà xả.

Tôi thành tâm cám ơn chị Sâm. Sau đây là bài viết của chị Sâm:



VĨNH BIỆT

Yến thân thương,

Nhóm bạn phòng 5, 12 đứa khoá 2 và 3 quây quần với nhau được 2 năm ở Qui Nhơn và bây giờ Yến là "Cô chim Yến" đầu tiên rời cuộc chơi!!
Những thời gian qua, Yến bị bịnh nhưng vẫn còn đó. Bây giờ thì Yến ra đi hẳn rồi. Nhóm bạn sư phạm mình cảm thấy mất mát làm sao ấy!

Chúng mình đau lòng mà nói lời vĩnh biệt:

Con chim Yến bé nhỏ bây giờ bay vút lên cao, về vùng trăng sao êm đẹp. Bõ lại phía sau là tổ ấm ngập tràn yêu thương, bao nhiêu bạn hữu xa gần
với đầy ấp kỹ niệm của thời niên thiếu, của tuổi trẻ và cuộc đời. Đà lạt đó, các bạn sư phạm đây mãi mãi là bóng với hình của Yến.

Mà thôi chúng mình an lòng tiễn bạn ra đi vì trần gian bé nhỏ, cuộc đời là tạm bợ. Ở trên ấy bình yên, là nơi chốn VĨNH HẰNG phải đến.

Rất yêu thương, chúc bạn hiền thượng lộ bình yên.

Vĩnh biệt bạn hiền,
Dương thị Sâm

Nhớ Em - bài viết của Huỳnh thông Thái

Em,

Sáng hôm nay anh lên nhà quàng để sắp xếp chương trình lễ hoả táng cho em, có Thông lên nhà quàng với anh. Nhà quàng bây giờ văn minh lắm, họ có projector để gia đình có thể bỏ hình vô làm slide show cho quan khách xem. May quá có Thông theo anh, anh giao cho Thông lo vụ nầy, nghề của nó mà. Thông sẽ cho hình em với Kira, Lucas, Aiden vô đó nữa, chắc là sẽ dễ thương lắm.

Ở nhà quàng ra, anh nắm vững chương trình lễ, anh liên lạc với Hoà Thượng Thích Nguyên Hạnh Viện Chủ Trung Tâm Phật Giáo Chùa VN Houston.
Anh trình với Hoà Thượng chương trình lễ gồm có ba ngày, Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy, anh xin thỉnh Hoà Thượng có thể về được ngày nào. Trời! Hoà Thượng nói Hoà Thượng sẽ về hết ba ngày. Hoà Thượng cho anh biết sẽ có Thầy Minh Tân, Thầy Pháp Lâm, Thầy Quảng Chơn đi với Hoà Thượng. Thật là diễm phúc cho em.

Rồi anh chạy lên chùa Liên Hoa, chùa Phước Huệ, Thầy Trù Trì cả hai chùa đều nhận lời đến dự lễ cho em. Riêng Thầy Trung Nghiêm Trù Trì chùa Bảo Quang, Thứ Hai nầy Thầy phải đi Forida để thuyết pháp, tuy nhiên Thầy sẽ bay về lại ngày Thứ Năm để dự lễ cho em cho tới Thứ Bảy rồi Thầy phải bay lại Florida vào chiều Thứ Bảy.

Thầy Phước Độ, Sư Cô Phước Luợng chùa Thiên Thai Đạo Tràng ở Austin có điện thoại và email an ũi anh, và hứa sẽ về dự lễ cho em.

Trời! tại sao Thầy, Cô nào cũng cưng em quá vậy? Em là một người hiền thục, một Phật Tữ thuần thành, Chư Phật gia hộ em nên em được Chư Tôn Đức Tăng, Ni thương mến đó.

Thỉnh Chư Tôn Đức Tăng, Ni xong. Anh email cáo phó cho thằng Thẩm, bảo nó đăng lên báo Người Việt bên Cali. Nó đăng liền chiều hôm nay, và nó giành trã tiền. Thằng Diêu cũng đăng cáo phó trong Cánh Thép. Anh vào Cánh Thép, ôi thôi! chia buồn đầy trong đó, ai cũng thương em quá mà. Có những thằng bạn điện thoại cho anh mà nó khóc than, lâu nay anh đang vui vì anh thấy em đã theo Phật, tụi nó điện thoại khóc than làm anh mềm nhũn rồi, mắt anh hoe lệ hoài thôi. Mấy thằng bạn quỹ nầy nó hại anh mà, em đã dặn anh không ai được khóc để em thanh thản ra đi theo Phật. Bây giờ em theo Phật rồi, anh có quyền khóc phải không?

Riêng các Thầy D trong chuồng D KQ63D, Thầy nào cũng email an ũi anh và chúc mừng em về với Phật. Có O Thanh Huệ và Charlie thăm hỏi chúc mừng em nữa.

Các cô giáo Qui Nhơn bạn của em, có người điện thoại, có người email, có người viết bài chúc mừng em về với Phật.

Các bạn học Đàlạt thì có người điện thoại, email chúc mừng em.

Anh theo danh sách bạn bè mà em dặn anh thông báo, anh gọi con Nox bạn Thái Lan của em. Con nhỏ nầy vô duyên, nó khóc quá trời, anh muốn bảo nó em cấm khóc, nhưng anh không biết nói tiếng Thái Lan, nó thì không biết tiếng Mỹ nhiều nên anh cũng khóc theo. Không phải tại anh đâu nhé! Con Thái Lan Aporn gọi chúc mừng em, Thứ Bảy nó sẽ mang thức ăn tới nhà.

Còn nhiều bạn bè, bà con email, điện thoại chúc mừng em, anh không sao nhớ hết nỗi. Nói chung ai cũng thương và vui mừng cho em đã về với Phật.

Mấy ngày nay có Tuyết, Sương, dọn dẹp nấu ăn, nên anh có thì giờ lo việc khác.

******************
******************

Nhân quả nhãn tiền:

Ngày xưa tôi lo quyên góp tạo dựng ngôi Tam Bảo Bảo Quang, tôi đã làm khổ bà xả tôi triền miên, không phải năm tháng, mà hằng chục năm. Có lần con gái tôi thấy mẹ nó khổ quá, nó biên cho tôi một lá thư, nó bảo tôi buông chùa ra. Tôi đọc lá thư tôi khóc mấy ngày. Tôi biết chắc vợ con tôi sẽ không bao giờ bỏ tôi, nhưng chùa đang dang dỡ, nếu tôi buông ra chùa sẽ đi về đâu? Thế là tôi làm mặt lì, bất chấp lời cãn ngăn của vợ con, chùa vẫn tiến hành.

Rồi có những đêm khoản hai giờ sáng, tôi thức giấc thấy bà xả ngồi khóc, tôi hỏi cái gì vậy, bà xả nói:

- Anh không buông chùa ra, có ngày anh sẽ thấy em điên!

Câu nói nầy như lưỡi dao cùn đang cắt tim tôi nhầy nhụa. Tôi ôm bà xả và xin cho tôi thời gian để tôi thu dọn. Nhưng rồi tôi cứ thu dọn cho tới ngày chùa hoàn tất.

Tôi còn nhớ rỏ ngày khánh thành chùa, bà xả không ngồi trong chánh điện chổ hành lễ, bà xả ngồi trong chiếc lều ngoài sân để giữ thùng công đức. Thùng công đức nhỏ, có thể đem vô chánh điện, đâu cần phải ngồi giữ, chắc bà xả không muốn vô, khổ quá rồi!

Chùa xây xong, tiếng dèm pha bớt đi, bà xả vui lên. Bà xả làm đám cưới con gái trong chùa, tôi vui mừng vì thấy bà xả vui.

Rồi cã chục năm trôi qua, cho tới ngày hôm nay, tôi chứng kiến tận mắt cảnh Thầy Trù Trì và Phật Tử chùa Bảo Quang quây quần trì tụng để xin Phật A Di Đà tiếp dẫn bà xả về Tây Phương Cực Lạc. Bà xả đã khổ vì chùa Bảo Quang, rồi chính Chư Phật sắp xếp cho chùa Bảo Quang đền đáp cho bà xả. Ôi! luật Nhân Quả của nhà Phật mầu nhiệm thay. tth

Cãm nghĩ của cô Thanh Mai trong Ban Hộ Niệm chùa Bảo Quang

Tôi vừa nhận được email kèm theo bài viết của cô Thanh Mai trong Ban Hộ Niệm chùa Bảo Quang, cô là một trong bốn người ỡ lại nhà tôi suốt đêm để niệm Phật tiếp dẫn cho bà xả tôi.

Tôi xin chân thành cám ơn Bác má của cô Nam Phương, cô Mai, cô Thuỳ, cô Nam Phương, đã thương vợ chồng tôi vô bờ bến, thức suốt đêm quây quần bên thi thể bà xả tôi để niệm Phật A Di Đà tiếp dẫn bà xả tôi. Cô Mai sau khi đi làm về bỏ cả cơm chiều để đến nhà tôi cho kịp. Ơn nầy tôi xin tạc dạ.

Sau đây là bài viết của cô Mai:



Anh Thái kính mến,

Sáng nay em đọc những dòng chữ cáo phó, nhìn ngắm hình của chị, em không tránh khỏi bùi ngùi....cuộc đời thật qúa vô thường.
Em đi trợ niệm nhiều nhưng chưa bao giờ em chứng kiến những phút cuối cùng trong từng khoảng khắc giây ....và sự nhiệm màu của Phật pháp.
Khi chị trút hơi thở cuối cùng, chị đã dùng hết nghị lực hướng về tôn tượng của Đức Phật Di Đà dù chị đang ở trong tình trạng hôn trầm, em thấy miệng chị niệm câu Phật hiệu cuối cùng và tiếp theo hai hơi thở ra nhè nhẹ ...
Sau này chúng em hồi tưởng nói chuyện với nhau mới biết trong suốt thời gian chúng em luôn giữ chánh niệm dùng hết tâm lực của mình để trợ niệm, nhưng vào khoảng 9 giờ, chúng em cảm nhận được nỗi hân hoan an lạc vô cùng, chúng em đều cảm nhận thấy giống nhau như có một mãnh lực nào không thể diễn tả được bằng ngôn từ.... riêng em cảm thấy có một hương thơm, nhưng em không dám theo đuổi sợ mất chánh niệm, tâm trí chúng em rất tha thiết khẩn cầu Tây Phương Tam Thánh đến đón chị mau mau .., chúng em không thể nào chịu nổi khi nhìn thấy chị đau đớn thêm vì phải hút đàm và lay động chi liên miên...,đó là phần của thân Tứ Đại , còn về phần thân Trung Ấm, trong Kinh điển Đức Phật nói: < đau đớn như con rùa bị lột mai >
Nhưng chị là người đàn bà đầy cương nghị tín tâm vững mạnh, đã nhiếp tâm giữ đươc chánh niệm cho đến hơi thở cuối.....chúng em rất kính phục.
Khi chị ra đi, quai hàm bị cứng miệng há to .....trông như bà cụ già 90 tuổi....Thầy và chúng em tiếp tục trợ niệm......đến 2 giờ sáng... 3 giờ sáng...rồi đến 6 giờ sáng......miệng chị từ từ khép lại......sắc thái tươi thắm .....như người đang mĩm cười trong giấc ngủ.
Sự nhiệm màu này, chúng em đã từng thấy qua các video của các vị đã được vãng sanh. Nhưng đây là lần đầu tiên chúng em được chứng kiến tận mắt ....
Đến 6 giờ sáng, em và Thiện Thùy đã dò hơi ấm, toàn thân chị lạnh và cứng như đá.....từ cổ trở lên ấm áp và mềm mại......
Em xin chúc mừng đến anh và gia đình........thay vì chia buồn với anh.
Trong cuộc đời chúng ta, có hợp rồi có tan, có thành ắt phải có hoại chúng ta chấp nhận CÓ, KHÔNG, Thị phi, tranh chấp........ để nghiệp chướng tiêu trừ ngay cả chấp nhận tử biệt sanh ly......lý Vô Thường và luật Nhân Quả......
Sự sống và ra đi của chị là một gương sáng cho chúng em noi theo. Giúp chúng em tinh tấn thêm trên đường tu tập thực hành Bồ Tát đạo.

Nay Kính
ThanhMai / Vi Diệu Hương

Chúng em xin hồi hướng công đức này
Trang nghiêm Phật Tịnh Độ
Thượng báo tứ trọng ân
Hạ thế tam đồ khổ
Nhược hữu kiến văn giả
Tức phát Bồ Đề tâm
Tận thử nhất báo thân
Đồng sanh Cực Lạc quốc.

Bài thơ này em mới sáng tác, xin kính tặng anh và gia đình.


Hoàng hôn tắt lịm tự bao giờ
Chị mất anh buồn đến ngẩn ngơ
Ngoài hiên mây phủ màu tang chế
Tím cả đêm nay gió dật dờ
Nỗi đau xé nát hồn con cháu
Cây rủ bên đường lặng tiếng chim
Bi ai lệ khóc không thành tiếng
Cung kính cúi đầu đứng lặng im
Thanh thản chị đi về cõi mới
Tiếp đô hương linh Phật dẫn đường
Niết Bàn tiên cảnh vân du mãi
Hồng trần để lại trọn tình thương.

Vi Diệu Hương.

Thương Tiếc - thơ của anh Nguyễn văn Lượng

Tôi vừa nhận bài thơ của anh Nguyễn văn Lượng ở Seatlle WA. Tôi và bà xả có dịp đi chơi với anh Lượng vào Tháng Bảy 2007, nhân dịp chúng tôi lên thăm cô em Nguyễn ngọc Điểm ở Seattle.

Tôi thành tâm cám ơn anh Luợng đã quan tâm theo dõi sức khoẻ bà xả tôi lâu nay.

Sau đây là bài thơ của anh Lượng:

Để cho chữ bài thơ lớn dễ đọc xin làm như sau:

1. Đè và giữ key Ctrl ờ góc trái dưới cùng.
2. Trong khi đè key Ctrl, đè nhịp key dấy + để cho lớn lên, đè nhịp key dấu - để
nhỏ lại.




Sunday, November 8, 2009

Cáo Phó của gia đình KQ63D Huỳnh Thông Thái

CÁO PHÓ




Trong niềm thương tiếc vô bờ bến,
toàn thể gia đình chúng tôi trân trọng báo tin cùng
thân bằng quyến thuộc và bạn hữu xa gần:

Hiền Thê, Mẹ, Bà của chúng tôi là:

Bà HUỲNH THỊ YẾN
Pháp danh Không Oanh

Sinh ngày 3 tháng 11 năm 1940
tại Đà Lạt, Việt Nam
Mãn phần ngày 6 tháng 11 năm 2009
Vào lúc 9:10 giờ tối
tại San Antonio Texas, Hoa Kỳ.

HƯỞNG THỌ 69 TUỔI

Linh cữu được quàn tại
Sunset Funeral Home
1701 Austin Highway
San Antonio, TX 78218
Phone: 210-828-2811

CHƯƠNG TRÌNH TANG LỄ

Lễ phát tang:
Ngày Thứ Năm 12 tháng 11 năm 2009 lúc 4:00 chiều
Lễ thăm viếng:
Ngày Thứ Sáu 13 tháng 11 năm 2009 lúc 4:00 - 7:00 chiều

Lễ DI QUAN và HOẢ TÁNG:

Ngày Thứ Bảy 14 tháng 11 năm 2009 lúc 10:00 giờ sáng

TANG GIA ĐỒNG KHẤP BÁO

Chồng: KQ63D Huỳnh Thông Thái

Con gái: Trần Huỳnh Thy
Rể: Trần Nguyên Chinh
Cháu ngoại: Kira Linh Trần, Aiden Luc Trần

Con trai: Huỳnh Phan Thông

CÁO PHÓ NẦY XIN THAY THẾ THIỆP TANG
XIN MIỄN PHÚNG ĐIẾU


Liên lạc tang gia xin gọi 210-656-5134
Email tthtx@yahoo.com

Nam mô tiếp dẫn Đạo sư A Di Đà Phật

Click Vào Đây - Nam mô tiếp dẫn Đạo sư A Di Đà Phật

Khóc Bạn - Bài viết của Hà gia Thế

Tôi nhận được bài Khóc Bạn của Thế, bạn học Sư Phạm Qui Nhơn với bà xả, cám ơn Thế ơi.

Đây là bài viết của Thế:



Yến thương,

Bây giờ bạn đã ở trên trời, chắc là đang cười chúng tôi vẫn phải vật lộn với đời!
Còn nhớ lúc chúng ta ở nội trú Sư Phạm Qui Nhơn(45 năm trứơc đời sống hình như hãy còn thô sơ lắm?) mỗi buổi sáng các cô phải mang khăn mặt, bàn chải, và xách thau đi qua bãi cát để ra giếng rửa măt. Xong việc lại bưng về một thau nước để rửa đôi chân biết chắc sẽ dính đầy cát . Yến và Thế thường cá nhau xem ai còn lại nhiều nước để mang lên phòng dùng trong ngày . Yến luôn thắng vì bạn có cái thau... to hơn cái của tôi!
Hai đứa mình học cùng lớp, ở cùng phòng, và cùng bị xếp chung bàn ăn với "bà chúa rùa" Xuân! bữa ăn nào cũng phải đợi rất lâu vì nàng ta hình như vẫn còn đang ở ngoài giếng chưa về! Hai đứa mình ngồi nhìn nhau đói meo nhưng không dám ăn trước. Đã có lúc hai đứa mưu toan đổi sang bàn khác, nhưng hỡi ơi, đã bị gả cho nhau rồi phải ở với nhau suốt năm thôi! Ban đêm thỉnh thoảng chúng ta nghe tiếng "suối reo" là biết chắc có cô nào sợ ma không dám xuống nhà vệ sinh! Ôi cái năm ở Qui Nhơn sao mà vui quá Yến nhỉ, ước sao đời cứ mãi như thế. Nhưng sự đời không như mộng ước!
Bao nhiêu năm làm cô giáo, rồi làm vợ, làm mẹ, rồi làm bà ngoại, Yến chắc cũng vất vả như tất cả chúng tôi. Rồi Yến chẳng may ngã bệnh nhưng Yến có diễm phúc có được ông chồng rất mực thương yêu Yến, luôn luôn ở bên Yến cho đến phút cuối (ông từng là bồ của Yến lúc chúng ta hoc ở SPQN, từng lạng máy bay rất thấp trên sân trường để lấy "le" với Yến làm chúng tôi lác mắt, túa ra hành lang cổ võ .) Khi chúng tôi biết Yến bệnh, mọi nguòi thương Yến lắm nhưng cũng chỉ có thể thăm hỏi chứ không làm được gì cho Yến. Chúng tôi cám ơn Thái vô cùng, đã chăm sóc cho bạn chúng tôi rất tử tế.
Vĩnh biệt Yến. Chúc Yến đi bình an. Chúng tôi lúc nào cũng nhớ đến bạn, và biết chắc rằng Thái sẽ tiếp tục "lạng" đôi chân mệt nhoài ở nơi Yến an nghỉ. Yên tâm đi, ban không bao giờ bị cô đơn.
Hãy đợi chúng tôi nhé.

HGT

Saturday, November 7, 2009

Vĩnh Biệt Em - bài viết của Huỳnh thông Thái



Thông Báo: Vì phải chờ buổi hẹn với nhà quàn lúc 10:00 sáng mai, sau đó tôi sẽ có Cáo Phó của gia đình Huỳnh thông Thái trên blog nầy vào trưa mai.

Một sự mầu nhiệm kỳ lạ:

Lâu nay bà xả dặn dò tôi bằng mọi cách thỉnh Thầy tụng niệm cho bà xả lúc bà xả lâm chung. Tôi hứa với bà xả nhưng tôi lo lắng vô cùng. Vì làm sao tôi biết chính xác giờ lâm chung của bà xả mà tôi thỉnh Thầy đây! Hơn nữa gặp lúc Thầy đi xa thì tôi làm sao. Tôi chỉ biết cầu Chư Phật gia hộ.

Sáng nay Thứ Sáu tôi thưa với Thầy Trung Nghiêm, bà xả tôi nằm mê man không ăn uống mấy ngày rồi, tôi đoán bà xả chỉ còn vài ngày thôi. Thầy cho tôi biết Thứ Hai Nov9 Thầy đi thuyết pháp ở Florida tới Thứ Hai Nov16 Thầy mới về, nghe Thầy nói lòng tôi lo rối ren. Tuy nhiên tối nay Thầy và ban hộ niệm sẽ đến làm lễ, Thầy sẽ chia ra hai toán, toán một do Thầy hướng dẫn bắt đầu lúc 19:30 chầm dứt lúc 20:30. Toán hai do Phật Tữ tự lo và bắt đầu lúc 20:30 chấm dứt lúc 21:30.

Lúc 6:00 giờ chiều bà xả ho và bị dàm lên liên miên, tôi và Thông dùng ống hút để hút đàm cho bà xả, hút hoài mà đàm tiếp tục ra dữ dội, tình trạng nầy tôi chưa bao giờ thấy ở bà xả. (Sau khi bà xả mất tôi nhớ ra lúc ấy phổi bà xả bị xẹp (collapse) nên đàm trào ra, mà không nghĩ tới). Thấy bà xả thở khó khăn, tôi lật đật gọi Thầy Trung Nghiêm, xin Thầy lên sớm. Thay vì 7:30 Thầy và phái đoàn có mặt lúc 7:00.

Trong lúc Thầy hướng dẫn tụng niệm, thỉnh thoảng bà xả ho và đàm lên dữ dội, tôi và Thông tiếp tục hút đàm cho bà xả. Đến 8:30 toán một do Thầy hướng dẫn đã xong. Thầy Trung Nghiêm và toán một dứng dậy ra về, toán thứ hai bước vô tụng tiếp.

Thầy Trung Nghiêm và toán một đã bước ra phòng khách chuẩn bị ra về, tôi thấy bà xả mệt quá, tôi chạy ra thưa với Thầy, tôi chỉ nói tôi sợ bà xả tôi chịu không nỗi chứ tôi không dám giữ Thầy lại.

Thật là diễm phúc cho bà xả tôi, Thầy kêu tất cả toán một vô phòng lại. Vậy là cả hai toán nhập lại, dưới sự hướng dẫn của Thầy Trung Nghiêm, tụng niệm được chừng 10 phút.

Tôi đứng ngay cửa phòng ngó vô chắp tay tụng niệm, bên tay mặt tôi và trước mặt bà xả là hình Phật A Di Đà to lớn treo trên tường. Mắt bà xả đang nhắm nghiền, thở khó khăn, bất chợt bà xả mỡ mắt to chưa từng thấy, bà xả nhìn trừng hình Phật A Di Đà, làm tôi giật mình. Rồi bà xả hết nhìn hình Phật A Di Đà và ngừng thở. Tôi chạy ra ngoài nước mắt ràn rụa, vì tôi sợ bà xả nhìn thấy tôi khóc.

Trời! tôi khó tin những gì tôi vừa thấy, đây là một sự mầu nhiệm kỳ lạ, một thằng phi công bạt tữ như tôi, nếu chỉ nghe nói tôi sẽ không bao giờ tin. Sau lễ, tôi xin Thầy và tất cả mọi người ra ngồi ở phòng khách, tôi kễ lại những gì tôi và mọi người đều nhìn thấy, và tôi xin Thầy cho ý kiến.

Thầy cho biết phải có ba yếu tố mới được duyên lành như bà xả tôi, mà bây giờ là 3 giờ sáng tôi mệt quá nên quên mất ba yếu tố Thầy nói rồi. Thầy cho biết ít có người được cái duyên đó, là ra đi trong lúc Chư Tăng và Phật Tữ quây quần tụng niệm như vậy,

Mất người tôi thương yêu nhất đời, đáng lẽ lòng tôi tan nát từng mãnh, trái lại tôi thấy vui kỳ lạ.

Tôi vui vì những gì bà xả mong uớc và giao phó cho tôi, tôi đã hoàn tất toàn hão.

Tôi vui vì bà xả đã nhận ra chân dung Phật và thanh thản ra đi, tôi tin chắc bà xả đã về Tây Phương Cực Lạc, đúng như nguyện ước của bà xả.

Tôi vui vì bà xả bị cancer mà tôi chưa thấy bà xả bị đau đớn rên la.

Tôi vui vì hơn 30 năm làm việc chùa, và chính tôi lo cho không biết bao nhiêu đám tang, nhiều lắm, tôi chưa thấy đám tang nào có người mới mất, mà có Chư Tăng và Phật Tữ quay quần thi thể người mất tụng niệm suốt đêm như trường hợp bà xả tôi.

Thi thể bà xả tôi vẫn để yên ở nhà, chờ 8 giờ sau mới cho động đậy, trong khi đó ban hộ niệm đang quay quần thi thể bà xả tôi để tụng niệm. Bây giờ là sau 3 giờ sáng, tôi đang viết những dòng chữ nầy thì bạn hộ niệm đang đều đặn tụng niệm cho bà xả tôi trong phòng.

Sau cùng tôi cuối đầu tạ ơn Chư Phật đã gia hộ tôi, thỉnh được Thầy tụng niệm cho bà xả tôi lúc lâm chung.

Tôi cũng không quyên tạ ơn Thầy Trung Nghiêm, Ba của Thầy Trung Nghiêm (ở VN qua thăm Thầy), Ban Hộ Niệm Chùa Bảo Quang, đã thương yêu vợ chồng tôi vô bờ bến, bất kể ngày đêm, đã bỏ thì giờ quý báu đến tụng niệm cho bà xả tôi. Ơn nầy tôi xin ghi tận đáy lòng. Tôi biết có người trong ban hộ niệm, chiều nay đi làm về, đến thẳng nhà tôi bò cơm chiều, và bây giờ là 3:30 sáng đang tụng niệm cho bà xả tôi.

******************
******************

Lúc 9:10 phút ngày 6 tháng 11 năm 2009 bà xả tôi đã trút hơi thở cuối cùng tại tư gia, trước sự chứng kiến của Thầy Trung Nghiêm Trù Trì chùa Bảo Quang cùng với ban hộ niệm chùa Bảo Quang và gia đình.

Vĩnh Biệt Em:

Những gì em đã ân cần dặn dò anh, phần quan trọng và khó khăn nhất là có Chư Tăng và Phật Tữ Niệm Phật A Di Đà cho em trong lúc em lâm chung. Phần nầy không đơn giản nên anh cầu Chư Phật gia hộ. Và Chư Phật đã gia hộ anh, nên anh đã hoàn tất phần nầy thật hoàn hảo.

Phần ma chay và thông báo thân bằng quyến thuộc, bạn hũu xa gần, em đừng lo, anh là “pro” rồi, có mấy chục năm kinh nghiệm mà.

Vậy là những gì em dăn dò, anh đã và sẽ hoàn tất tuyệt vời, xin em thanh thản ra đi về Tây Phương Cực Lạc với Phật. Vĩnh biệt em.tth

TB. Tôi đang ngồi ngoài phòng khách viết bài nầy, bây giờ là 4:41 sáng, tôi nghe tiếng ho trong phòng, tôi tưởng bà xả ho, tôi suýt đứt gân máu. Tôi nhớ ra bốn người trong ban hộ niệm đang nghĩ trong phòng tôi, và họ vừa thức dậy đễ tụng niệm tiếp cho bà xả tôi. tth




Bà xả giao phó tôi công tác cực kỳ khó khăn, là thỉnh Chư Tăng và Phật Tữ Niệm Phật A Di Đà cho bà xả lúc bà xả lâm chung. Nhờ Phật gia hộ, tôi đã thi hành công tác tuyệt vời, và tôi tin rằng nhờ sự thành công đó bà xả đã về Tây Phương Cực Lạc với Phật.

Tôi vui mừng quá, đến nghiêm chỉnh chào, báo cáo với bà xả "mission accomplished"! (công tác hoàn tất). Tôi cũng không quên chúc bà xả về Tây Phương Cực Lạc vui vẽ.




Thật là diễm phúc cho vợ chồng tôi, tôi được biết trên chùa Bảo Quang có mền Quang Minh, áo mũ Quan Âm, nên tôi điện thoại Thầy thĩnh mền và áo mũ. Chiều nay Thầy mang đến tặng bà xả tôi, tôi xin gỡi tiền lại Thầy nhất định không lấy. Rồi chính Thầy đắp cái mền Quang Minh cho bà xả khi toán một vừa lễ xong, 10 phút sau khi được đắp mền Quang Minh, bà xả được Phật A Di Đà rước liền, thật là diễm phúc cho bà xả. Tôi chân thành tạ ơn Thầy Trung Nghiêm.


Click Vào Đây - Để xem thêm hình, click vào hình để xem hình lớn.

Friday, November 6, 2009

Bà xả vẫn ngũ mê man - Nov6

Sáng sớm hôm nay, bà xả thức dậy rên ư ư, có vẽ đau đớn, tôi cho bà xả uống morphine nước, bà xả hết rên.

Bà xả nằm co chân, tôi bóp dầu nóng để kéo dũi thẳng chân ra, bà xả rên la, tôi không kéo thẳng chân ra được. Tôi đánh thức Thông, bảo nó cho mẹ uống thuốc bắp thịt "relaxant", sau đó tôi và Thông kéo hai chân bà xả dũi thẳng ra.

Morphine viên có hiệu lực chống đau suốt 12 giờ, mấy ngày nay bà xả đâu còn uống morphine viên vì nuốt không được. Bây giờ bà xả chỉ uống morphine nước thôi, morphine nước có hiệu lực cấp thời, nhưng hiệu lực kéo dài trong thời gian ngắn. Vì vậy bà xả mỗi lần thức dậy hay bị đau, nhưng uống morphine nước vô thì hết đau ngay, thật là huyền dịu, nếu không thì tôi nhìn bà xả đau đớn đau lòng lắm.

Sáng nay thức dậy, tôi nhìn mặt bà xả có vẽ đau lắm, tội nghiệp! vậy mà bà xả sợ đau lòng tôi, bà xả chỉ rên ư ư nho nhỏ.

Tôi kề tai bà xả nói:

- Tối nay anh thỉnh Thầy Trung Nghiêm và ban hộ niệm chùa Bảo Quang đến niệm Phật A Di Đà cho em. Em đừng lo nghĩ gì hết, anh thương em, anh đã chuẫn bị sẵn sàng tất cả. Em thanh thản về Tây Phương Cực Lạc với Phật nhe.

Mặt bà xả mới nhăn nhó vì đau, bổng nhiên tươi hẳn ra.

Tôi nói tiếp:

- Hôm nay cô y tá đến tắm em, anh sẽ cho em mặc bồ đồ đen em dặn Thy mặc cho em trước khi mất. Còn bộ đồ đẹp em chọn, anh sẽ đưa cho nhà quàn mặc cho em sau cùng, với đôi giày đen hôm qua anh biểu Tuyết chọn cho em rồi.

Mặt bà xả tươi tỉnh với vẽ hài lòng. Bà xả ngũ mê man trỡ lại. tth

Chiều Mưa Qua Sông - Ngân Huệ

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Chiều Mưa Qua Sông/Ca sĩ Ngân Huệ

Thursday, November 5, 2009

Bà xả tiếp Sư Cô Như Hiếu - Nov5

Chiều hôm nay tôi thỉnh Sư Cô Như Hiếu đến hướng dẫn Niệm Phật A Di Đà cho bà xả.

Cả ngày nay bà xả nằm ngũ mê man. Khi Sư Cô bắt đầu lễ, bà xả đang ngũ mê man, tôi thấy bà xả có động đậy như biết có lễ nhưng không thức dậy nỗi.

Khi Sư Cô lễ xong, bà xả thức dậy than đau ở thắt lưng, tôi cho bà xả uống morphine nước, bà xả hết đau liền. Thấy bà xả thức, tôi xin Sư Cô cho thêm một thời kinh cho bà xả nghe. Sư Cô đọc thêm một thời kinh được chút xíu thì bà xả ngũ mê man trỡ lại.

Tình trạng sức khoẻ của bà xả, theo nhận xét của tôi có lẽ còn vài ngày nữa thôi! Nói chung, cho tới giờ phút chót nầy mà tôi chưa thấy bà xả bị đau đớn rên la, đó là phúc đức của vợ chồng tôi. Tôi xin tạ ơn Trời, Phật và tôi cũng không quên ghi công ơn của hospice Vita. tth




Sư Cô Như Hiếu đang hướng dẫn gia đình Niệm Phật A Di Đà.