Lời nói đầu tiên của Chị Bảy là xin tạ tội cùng quý anh chị KQ63D, thân bằng quyến thuộc và bạn hữu xa gần, vì Chị Bảy lang bạt giang hồ đi tìm nguôi nguây cho tâm hồn mình, vô tình Chị Bảy đã làm bao nhiêu người ngóng trông, mong đợi.
Tôi đang ở Đalạt trong gia đình của bà xả. Tôi đến Đalạt ngày 15 tháng 2, cùng với anh chị KQ63A Lê tấn Phát, chúng tôi đi xe đò từ Sàigon lên, anh chị Phát ở hotel đường Hai Bà Trưng gần gia đình bên vợ tôi. Anh chị Phát về VN trước tôi, anh chị là người cứu vớt tôi những lúc tâm hồn tôi rã rời, anh chị rủ tôi đi tour Hàn Quốc...cho tôi nguôi nguây. Tôi cố tình đưa anh chị vô gặp tất cả anh em của bà xả cùng lúc với tôi. Vì tôi bị mất bóp và mất hết giấy tờ, điện thoại nên tôi không liên lạc với gia đình bà xả được. Tôi bước vô nhà làm mọi người xững xờ. Nhờ có anh chị Phát nên mọi người cố cầm nước mắt khi gặp tôi, nhưng khi anh chị Phát về hotel thì cả gia đình gồm hai anh, hai em của bà xả ngồi quây quần bên tôi nhắc chuyện bà xả, ai cũng nước mắt lưng tròng.
Đây là lần đầu tiên tôi về Đalạt thiếu vắng bà xả. Sáng nay tôi thức sớm viết những dòng chử nầy, hình ãnh bà xả dồn dập hiện rõ trong tâm trí tôi, nước mắt tôi ràn rụa. Trời! Tôi đi tìm nguôi nguây kiểu gì vậy? Khổ quá! Đây cũng là lý do tôi không lên Đalạt trước Tết, vì tôi nghĩ tôi sẽ không đem niềm vui cho bất cứ nhà nào trong mấy ngày Tết!
"Cúng cả năm không bằng cúng Rằm Tháng Giêng". Hôm nay là Rằm Tháng Giêng, tôi đi hai chùa cúng cho bà xả và tôi đề nghị anh em bà xả, chúng tôi sẽ ăn chay ngày hôm nay. Nhân Rằm Tháng Giêng tôi hy vọng quý vị sẽ hỷ xả xá tội "im hơi bặt tiếng" hai tháng nay của tôi.
Tôi có ít dòng tâm sự đầu năm cùng quý anh chị KQ63D, thân bằng quyến thuộc và bạn hữu xa gần. Khoảng giửa tháng 3, 2011 tôi sẽ về lại Mỹ. Tôi sẽ viết bài tường trình chuyến lang bạt giang hồ của tôi sau. Riêng các Thầy D, tôi sẽ bắt tay vận động Hội Ngộ KQ63D vào đầu tháng April. Tôi mong anh trưởng ban tổ chức hội ngộ Dzũng thông cảm.
Chị Bảy
Sợ đúng ngày rằm tháng giêng phật tử đông chen chút nên chúng tôi lên chùa Sư Cô Chánh ở Số Bốn Đalạt để đảnh lễ cúng dường Sư Cô Chánh trước ngày rằm một ngày. Sư Cô Chánh thường xuyên cầu siêu cho bà xả tôi. Hình bà xả tôi thứ hai dưới chót bên phải ỡ bàn thờ vong trong chùa. Click vào hình để xem hình lớn.
Từ trái qua: Thái, anh Nghĩa của bà xả, Sư Cô Chánh, Liên em bà xả
Chúng tôi chụp hình với Sư Bà Tịnh là Sư Trưởng của Sư Cô Chánh. Chiều hôm nay ngày rằm tháng giêng Sư Bà Tịnh mời gia đình chúng tôi đến chùa ăn cơm chay. Anh em chúng tôi nguyện ăn chay nguyên ngày rằm tháng giêng để hồi hướng công đức cho bà xả tôi.
Anh chị KQ63A Lê tấn Phát tại quán cà phê của anh Nghĩa anh của bà xả đường Hai Bà Trưng cạnh hotel của Phát.
Hôm nay ngày rằm tháng giêng tôi theo anh Nghĩa của bà xả xuống chùa sư nữ Trại Hầm để lễ Phật và viếng cổng chùa. Chính cổng chùa nầy bà xả tôi đã té từ cổng chùa xuống đất, lúc bà xả tôi 7, 8 tuổi. Cổng chùa thì cao mà bà xả tôi bé bỏng vậy mà bà xả tôi không bị thương tích gì hết. Bà xả kể lại lúc té bà xả không chống đở, mà chỉ biết chấp tay trước ngực niệm Phật Bà. Chính Phật Bà đã cứu vớt bà xả tôi lúc bé bỏng để rồi sau đó giao cho tôi hưởng hạnh phúc trong 45 năm. Rồi cũng chính Phật Bà cũng đã cứu vớt bà xả tôi về với Phật Bà lúc bà xả từ giã tôi. Hôm nay tôi đãnh lễ tạ ơn Phật Bà.
Cổng chùa cao như vậy, bà xả tôi là người hiền thục nhút nhát, vậy mà leo trèo làm chi để té. Chắc là có đấng linh thiên tập luyện cho bà xả leo trèo từ nhõ, có vậy sau nầy bà xả mới chụp được cánh máy bay của chàng phi công!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment