Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Monday, August 5, 2013

Thêm một kinh nghiệm cuối đời - Chị Bảy



Thêm một kinh nghiệm cuối đời,

Ông bác sĩ gia đình lâu nay đang theo dõi điều trị bịnh suyễn cho tôi. Ông cho tôi hai loại thuốc để trị bịnh suyễn:

1-   Flovent Diskus 100mcg.
Cách xữ dụng loại nầy hơi phức tạp:

Thở ra cho hết khí trong phổi, rồi hít lẹ Flovent một hơi đầy vào phổi và giữ ít nhất 10 giây, giữ được càng lâu càng tốt. Mỗi ngày hít hai lần và cách nhau 12 giờ.
 
Đọc lời chỉ dẫn xữ dụng, nhưng có điều phải lưu ý là, trong khi mở và trong khi hít thì Flovent Diskus luôn phải nằm ngang, song song với mặt đất, không được nghiêng lên xuống nhất là khi đã mở. 
 
Sau khi hít, nhớ xúc miệng bằng nước và nhả nước ra.
Tuyệt đối không chơi đùa đóng mở với FLovent Diskus, vì mỗi lần đóng mở là một lần thuốc được tính như đã xài! Một Flovent Diskus hít được 60 lần, mỗi ngày hít hai lần. Khi hít lần đầu, có số 60 nổi lên, và số nầy sẽ bị giảm đi 1 cho mỗi lần mở.
 

2-   ProAir HFA. Loại nầy để trị suyễn cấp thời. Khi nào tôi bị suyễn thì bơm thuốc nầy vô họng.

ProAir
 
Thuốc Flovent 100mcg có hiệu lực khả quan. Sau một tháng tôi dùng thuốc Flovent, cơn ho của tôi được giảm khoảng 70%. Tôi mừng quá sức, vì tôi không ngờ ông bác sĩ tìm ra được nguyên do của bịnh ho lâu đời nầy của tôi.

Tôi bị ho lâu lắm, gần cả chục năm nay, từ thời bà xả tôi còn khoẻ mạnh. Mỗi lần ho kéo dài cả chục giây, tôi ho cong người, muốn tắt thở. Có lúc tôi bớt ho rồi có lúc ho trở lại. Tôi tưởng tôi bị viêm mũi, rồi nước mũi chảy xuống cổ họng làm tôi ho. Nên tôi đi khám bác sĩ tai mũi họng.

Ông bác sĩ tai mũi họng người Mỹ trắng làm tôi suýt đứt gân máu. Ông nói tôi bị viêm mũi rất nặng bên phải, và tôi cần phải được mổ mới hết. Tôi đồng ý cho ông mổ vì mỗi lần nhớ tới ho là tôi sợ thất kinh! Rồi tôi chờ hoài không thấy ông nói tới chuyện mổ! Tôi xin tái khám để gặp ông bác sĩ.

Khi tôi tới tái khám để bàn chuyện mổ mũi bên phải của tôi, tôi thấy ông bác sĩ chần chờ như không muốn mổ làm tôi thắc mắc. Khi khám xong, ông bác sĩ đi rồi và tôi yêu cầu cô y tá cho tôi xem phim và báo cáo của bác sĩ quang tuyến.      

Ông bác sĩ tai mũi họng đọc phim chụp hình mũi của tôi ngược! Trời! Tôi đọc trong báo cáo của bác sĩ quang tuyến thì mũi bên phải của tôi sạch trơn không có viêm gì hết (clear), còn mũi bên trái thì bị viêm rất nhẹ! Đọc xong báo cáo của bác sĩ quang tuyến tôi sợ gần đứt gân máu. Tôi trả báo cáo lại cho cô y tá, và tôi mở cửa chạy ra xe không dám nhìn lại, sợ như bị ma bác sĩ rượt! Tôi cũng khai tử ông bác sĩ nầy luôn!

Bác sĩ có nhiều ông dễ sợ quá! Nếu muốn cho bác sĩ mổ xẻ bất cứ cái gì trong thân thể của mình, theo tôi mình nên gặp hai bác sĩ chuyên môn cho chắc ăn, vì hai bác sĩ cùng sai thì tỷ lệ rất ít hơn là một người.

Rồi gần cả chục năm sau, ông bác sĩ gia đình của tôi tìm ra nguyên do bịnh ho của tôi là suyễn. Bịnh suyễn của tôi không nặng, và tôi thở không bị khò khè nên rất khó định bịnh, thỉnh thoảng tôi bị lên đàm nên làm tôi ho.

­T­ôi phục ông bác sĩ gia đình người Mỹ gốc Pháp của tôi quá sức. Ông luôn có mặt lo cho tôi những lúc tôi cần, nên tôi thật may mắn. Vừa rồi sau khi ông cho chụp hình phổi cho tôi, ông nói: ”Một người trong gia đình anh bị ung thư phổi là quá đủ rồi (ông muốn nói bà xả tôi), phổi anh tốt không có gì hết”. Câu nói đầy quan tâm của ông cho tôi, thật là dễ thương.

Sau một tháng ông bác sĩ gia đình trị bịnh suyễn cho tôi, bịnh ho của tôi thuyên giảm nhiều lắm. Nếu bịnh ho của tôi mà hết thì tôi là người quá may mắn được đấng linh thiên phù hộ, vì tuổi nầy mà tôi không có bịnh gì đáng lo sợ hết.

Mấy hảng bảo hiểm sức khoẻ ở Mỹ dễ sợ quá! Lần đầu ông bác sĩ gia đình khám phá ra bịnh suyễn của tôi, ông cho toa tôi mua hai thứ thuốc trị bịnh suyễn, đó là Flovent Diskus 100mcg và ProAir HFA. Khi tôi đến nhà thuốc tây, họ chỉ đưa tôi thuốc ProAir. Thuốc ProAir nầy chỉ bơm vô họng khi ho, còn Flovent thì phải hít vào phổi mỗi ngày hai lần. Vì ông bác sĩ cho toa qua nhắn tin thẳng với nhà thuốc tây nên tôi không biết ông cho mấy loại thuốc, và khi nhà thuốc tây chỉ đưa tôi ProAir, tôi cầm ProAir về và không hề biết tôi còn thiếu thuốc Flovent!

Tới ngày tái khám lần đầu, ông bác sĩ hỏi tôi bịnh ho có bớt không. Tôi cho ông biết bịnh ho của tôi không bớt. Ông hỏi tôi có hít thuốc mỗi ngày hai lần không. Tôi cho ông biết tôi chỉ có thuốc bơm khi cần, chứ tôi đâu có thuốc hít mỗi ngày hai lần. Ông bác sĩ lúc bây giờ mới hiểu tại sao bịnh ho của tôi không bớt, và ông than trách nhà thuốc tây. Tôi cũng tưởng đó chỉ là lỗi lầm thường tình của nhà thuốc tây.

Nhưng đó không phải là lỗi lầm thường tình của nhà thuốc tây. Sau khi tôi dùng thuốc Flovent một tháng và tôi tái khám lần thứ hai, ông bác sĩ lại nhắn tin cho nhà thuốc tây để tôi mua thuốc Flovent vì thuốc nầy tôi xài đã hết. Tôi đến nhà thuốc tây, thì họ lại đưa tôi ProAir chứ không phải Flovent. Tôi bảo ProAir tôi còn, và tôi chỉ cần Flovent thôi. Họ bảo họ không có Flovent, nếu tôi muốn thì tôi phải chờ họ lấy thuốc từ nơi khác. Tôi không chờ mà tôi về nhà tự lấy thuốc qua internet. Và tôi nghi ngờ có bí ẩn gì mà nhà thuốc tây không nói cho tôi biết, vì tháng trước họ có thuốc Flovent cho tôi, nhưng bầm dập lắm họ mới đưa!

Tôi yêu cầu bác sĩ cho toa thuốc Flovent bằng cách nhắn tin cho RightSource. Tôi vào website của hảng bán thuốc RightSource để order thuốc Flovent qua internet, hảng nầy bán thuốc qua bưu điện và luôn luôn bán thuốc đủ xài cho ba tháng trong một lần bán, với giá rẻ hơn ở nhà thuốc tây. Hảng RightSource làm ăn với hảng bảo hiểm Humana.

Tôi tìm ra bí ẩn tại sao nhà thuốc tây không bán thuốc Flovent cho tôi. Khi tôi order thuốc Flovent qua website của RightSource, và rỏ ràng tôi order thuốc Flovent. Vậy mà sáng hôm sau, khi tôi vào website của RightSource để thăm chừng, thì có người sửa đổi order của tôi. Họ xoá bỏ order thuốc Flovent của tôi và họ tạo ra order mới cho tôi với tên thuốc là ProAir. Tôi hết sức bực mình vì họ đâu có quyền làm như vậy, và tôi hiểu tại sao nhà thuốc tây không bán thuốc Flovent cho tôi, tại vì hảng bảo hiểm Humana không chịu trả tiền mà nhà thuốc tây không dám nói! Bây giờ tôi order qua RightSource, hảng nầy cũng sợ Humana như nhà thuốc Tây. Họ không muốn bán thuốc Flovent cho tôi mà lại tráo trở order của tôi để đưa thuốc ProAir. Tại sao vậy? Tại vì thuốc Flovent mắc quá!  

Lúc bây giờ tôi mới nhớ, mới đây tôi gặp chị Triết ở hội ngộ 50 năm của chuồng D, chị Triết cho tôi biết thuốc Flovent rất mắc, chị trả tiền trên $200USD 1 cái! Chắc là chị Triết mua giá lẽ và không có bảo hiểm! Rồi mới đây Humana RightSource gởi 3 thuốc Flovent cho tôi để xài cho ba tháng, tôi thấy giá tiền trong hoá đơn cho 3 cái Flovent là $350.37 USD, và tôi trả $10USD cho 3 cái, hảng bảo hiểm trả phần còn lại.  Nếu tôi mua Flovent qua nhà thuốc tây thì tôi trả $5USD 1 cái. Còn ProAir thì rẻ hơn nhiều, giá tiền khoảng 1/4 giá tiền Flovent. Thật ra thì thuốc Flovent mắc quá! Nếu không có bảo hiểm mà tôi trả tiền nầy thì cũng đau!
 
Humana PPO là bảo hiểm sức khoẻ của tôi có được từ hảng USAA mà tôi về hưu. Humana chỉ sợ USAA, vì USAA đem hằng chục ngàn khách hàng cho Humana. Biết điều nầy nên tôi gọi USAA, tôi than phiền với USAA và tôi kể hết những diễn tiến. USAA gọi Humana RightSource. Trời! Humana lúc bây giờ sợ ra mặt, họ nói với tôi thuốc ProAir mà tôi không order đã lở gởi đi rồi, nhưng không sao, họ sẽ gởi tôi bao thư có tem sẵn để tôi gởi trả thuốc ProAir lại. Còn thuốc Flovent thì họ sẽ gởi cho tôi thật sớm!

Humana làm tôi rối trí và khùng luôn! Humana RightSource tự động vô website xoá bỏ order thuốc Flovent của tôi rồi họ tự động làm order khác cho tôi với thuốc ProAir. Khi họ làm tráo trở như vậy, họ đâu dám dùng số credit card của tôi để tính tiền mà không có phép của tôi, và họ lật đật gởi thuốc ProAir cho tôi mặc dù chưa lấy tiền! Và hiện tại thuốc ProAir gồm 3 cái cho 3 tháng xài, đang nằm trong nhà tôi. Tôi đang chờ bao thư có sẵn tem của Humana RightSource gởi tới để tôi gởi trả thuốc ProAir nầy. Rồi khi tôi than phiền với USAA, Humana RightSource lật đật gởi thuốc Flovent 3 cái cho 3 tháng xài và thuốc nầy cũng đang nằm trong nhà tôi. Thuốc Flovent nầy Humana RightSource cũng chưa lấy tiền. Điều nầy quá ngạc nhiên cho tôi, vì trước đây bao giờ họ cũng charge tiền vô credit card của tôi trước khi họ gởi thuốc. Họ gian dối tráo trở rồi bây giờ quýnh quáng, làm tùm lum! Tôi chờ xem coi họ lấy tiền tôi bằng cách nào! Hay là họ muốn "cả vú lắp miệng em" ?

"Cả vú lắp miệng em" ? Tôi có thể trả họ vài chục dollars, có đáng gì đâu! Họ khỏi cần lắp miệng tôi, vì tôi có thể tha thứ họ dễ dàng hoặc lơ đi để đổi lấy sự bình yên cho tâm hồn cho tôi. Tôi có thể lơ đi nhưng khó quên vì tôi có thêm một kinh nghiệm cuối đời!

Tôi cố tránh stress tối đa, vậy mà lần nầy Humana tạo stress cho tôi. Đời luôn có sự lừa lọc như vậy sao? Lừa lọc với cả bịnh nhân? Tôi rành computer và tiếng Anh, mà họ còn qua mặt tôi như vậy, thì những người lớn tuổi không biết computer và tiếng Anh thì họ làm sao! Ôi, hảng bảo hiểm y tế, xe cộ, nhà cửa… nào cũng dễ sợ như vậy sao? Điều nầy làm tôi liên tưởng đến lúc bà xả tôi bị bịnh ngặc nghèo.

Lúc ấy bà xả tôi được bác sĩ cho về nhà qua sự chăm sóc của hospice. Tôi nghe một người cháu của tôi cho biết, má cháu cũng bị ung thư và đau đớn rên la dữ lắm, làm tôi lo rối ren. Tôi thấy hospice cho bà xả tôi uống thuốc morphine viên để chống đau. Thuốc morphine viên nầy khi uống vô, cả giờ sau mới có hiệu lực, như vậy bà xả tôi phải chịu đau cả giờ để chờ thuốc hiệu lực sao? Dễ sợ quá!

Tôi gọi hội tự xử Compassion and Choices mà tôi là hội viên để yêu cầu giúp ý kiến. Bà y tá của hội nầy cho tôi biết, tôi nên yêu cầu hospice cho bà xả tôi uống thuốc morphine nước. Morphine nước có hiệu lực giảm đau cấp kỳ, ngay cả lúc bịnh nhân yếu không nuốt được, chỉ cần nhỏ morphine nước dưới lưỡi là hiệu lực ngay.

Nhờ tôi yêu cầu morphine nước, lúc bây giờ hospice mới đưa ra. Tại sao? Vì morphine nước mắc quá, mà hảng bảo hiểm y tế thì muốn tiết kiệm tối đa, chết ai mặc kệ! Hospice sống nhờ hảng bảo hiểm y tế nên rất sợ hảng bảo hiểm loại ra khỏi hợp đồng làm ăn! Ôi! Đời là một sự tranh đấu, tìm tòi, nghe ngóng chứ đừng phó mặc cho định mệnh rồi có lúc mình trách định mệnh ác nghiệt, bất công! tth                        


No comments:

Post a Comment