Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Saturday, January 4, 2020

Tham quan Hạ Long, Hà Nội, Sapa - Chị Bảy


Tham quan Hạ Long.

Đây là lần thứ ba tôi tới Hạ Long. Lần đầu năm 2007 tôi tới với bà xả, tôi bao tàu riêng cho gia đình bà xả để tham quan vịnh và ăn trưa trên tàu. Sau lần đi nầy, về Mỹ thì bà xả tôi bị bịnh và mất. Lần thứ hai tôi tới tham quan bến tàu Tuần Châu rồi đi. Lần thứ ba nầy tôi đi tàu tham quan vịnh và ăn trưa trên tàu chung với đoàn, lần nầy tôi đi cho có đi vì tham quan vịnh Hạ Long một lần là quá đủ rồi.

Tôi ngồi chờ lên máy bay của hảng Bamboo ở Tân Sơn Nhất.

Tôi đi máy bay của hảng Bamboo từ Tân Sơn Nhất ra phi trường Vân Đồn ở Quảng Ninh.

Bamboo là hảng máy bay mới của Việt Nam. Lần đầu tiên tôi đi máy bay của Bamboo và tôi rất có cảm tình. Từ nhân viên dưới đất đến nhân viên trên máy bay, họ hành xử rất lễ phép chuyên nghiệp.
Phi trường Vân Đồn ở Quảng Ninh là phi trường mới khánh thành, đẹp và sạch sẻ. Vì là phi trường mới khánh thành, nên du khách chưa nhộn nhịp.

Phi trường Vân Đồn ở Quảng Ninh.

Từ phi trường Vân Đồn về Hạ Long có đường cao tốc mới khánh thành, dài 60km.

Tôi xuống máy bay ở phi trường Vân Đồn. Tôi gọi Grab (một loại như Uber ở Mỹ), nhưng vì quá xa thành phố nên Grab không kết nối được xe Grab nào trong mạng. Tuy nhiên qua mạng, tôi thấy có taxi nổi lên với giá 650K. Với giá nầy thì hơi đắt, nhưng không còn chọn lựa, tôi phải đi thôi. Tôi hơi lo sợ nên tôi hỏi anh bảo vệ phi trường:

- Taxi ở đây có tin được không anh?
- Chú đi đâu?
- Tôi về khách sạn Mường Thanh Luxury ở Bảy Cháy Hạ Long.
- Có chuyến xe bus chót không lấy tìền, đi Hạ Long đang chờ khách.

Rồi anh bảo vệ phi trường chỉ tôi chiếc xe bus. Tôi kéo vali ra xe bus. Anh tài xế xe bus thấy tôi nên anh chờ tôi, mà tôi không biết. Tôi tà tà chưa lên xe vội. Tôi chụp vài tấm hình. Khi tôi lên xe thì tôi mới biết cả xe đang chờ tôi. Tôi xin lỗi cả xe. 

Chiếc xe bus 20 chổ đi từ phi trường Vân Đồn đến Hạ Long miễn phí.
Tôi tà tà chụp tấm hình nầy trong khi cả xe chờ tôi lên mà tôi không biết!

Khách đi máy bay, hầu như ai cũng có xe đón. Chỉ có một số khách rất ít cở 8 người mới biết có xe bus đi Hạ Long miễn phí. Vì đây là chương trình dụ khách cho phi trường mới Vân Đồn của Quảng Ninh. 

Tôi ngồi trên xe bus khoanh tay dựa ngữa, nhịp đùi ngắm cảnh. Tình cờ tôi thấy có bảng chỉ đi Hạ Long thì rẻ phải, nhưng xe cứ chạy thẳng, tôi giật mình. Tôi đi hỏi anh tài xế, xe nầy có đi ngang Hotel Mường Thanh Luxury không. Anh tài xế nói có. Tôi mừng húm. Cả xe nhìn tôi cười. Tôi giải thích "tôi lên xe mà không hề biết xe đi đâu"! Có cô nhìn tôi cười thật trữ tình!

Khi tôi thấy Hotel Mường Thanh Luxury ở phía trước và có vài công an đang đứng gần đó. Tài xế không ngừng xe trước cửa Mường Thanh, mà anh quẹo vô miếng đất trống cho tôi xuống. Anh tài xế nói "con thấy có công an nên không dám ngừng xe trước cửa Mường Thanh. Con xin lỗi chú". Tôi nói tôi đi bộ chút xíu, có sao đâu. Tôi cho anh tài xế 150K. Anh tài xế cười toe toét. Tôi cảm thấy hên quá sức. Như là bà xả tôi ở cỏi trên, đang theo dõi phù hộ cho tôi!

Khách sạn 5 sao Mường Thanh ở Bảy Cháy Hạ Long. 

Phòng lễ tân của Mường Thanh.
Hôm nay là Dec 22, 2019, nên phòng lễ tân có Christmas Tree.

Phòng ngũ của Mường Thanh.

Đối diện Hotel Mường Thanh là khu vui chơi của Sunworld.


Chung cư cao cấp mới xây xong, chưa có người ở, dọc theo đường Hạ Long nhiều quá sức.

Buổi chiều đầu tiên tôi đến Hạ Long, tôi kêu taxi đi mua chả mực và đi ăn cơm chiều. Chả mực là đặc sản nổi tiếng ở Hạ Long. Trên đường đi mua chả mực, tôi nói với anh taxi rằng sau khi rời Hạ Long, tôi về Hà Nội và lên Sapa 4 ngày rồi mới về Sàigòn. Anh taxi không cho tôi mua chả mực, vì tôi đi cả tuần mới về Sàigòn thì chả mực sẽ bị hư, không ăn được. Anh nói chả mực phải để ngăn đá trong tủ lạnh, nếu muốn để lâu. May quá, nhờ anh taxi, nếu không thì tôi mua chả mực rồi về nhà vứt hết. Chả mực đâu có rẻ, trên 500K một ký mà!

Không mua chả mực, tôi bảo anh taxi thả tôi xuống nhà hàng để tôi ăn tối. Ăn tối xong, tôi thả bộ trên đường Hạ Long để về khách sạn Mường Thanh ở Bảy Cháy. Dọc theo con đường Hạ Long rộng lớn nầy, ôi thôi! chung cư cao cấp vừa xây xong, trông rất đẹp và nhiều quá sức (nhìn hình ở trên), nhưng chưa có người ở. Tôi không hiểu, người ở đâu mà ở cho hết những chung cư cao cấp nầy!   

Đường Hạ Long rộng lớn và quá đẹp. Giữa đường có lối đi bộ rộng lớn, có trồng cây hai bên (xem hính ở trên). Dọc theo đường Hạ Long và sát chung cư cao cấp, có phố đi bộ lót gạch rộng lớn, dành cho người đi bộ. Tôi nghĩ nếu họ dời chợ đêm về phố đi bộ nầy thì tuyệt vời. 

Sáng sớm ngày thứ nhì tôi đến Hạ Long, tôi ăn sáng trong khách sạn chờ xe đến đón đi tàu tham quan vịnh Hạ Long.

Xe đưa đoàn xuống tàu để đi tham quan vịnh Hạ Long.

Tàu Huy Lộc đưa du khách tham quan vịnh Hạ Long và cho du khách ăn trưa trên tàu trong 6 giờ với giá 900 ngàn/1người.

Vịnh Hạ Long.

Tới giờ ăn trưa trên tàu. Tôi ngồi chung bàn với ông bà nầy có đứa cháu nội. 

Tham quan Hà Nội. 

Đây là lần thứ năm tôi tới Hà Nội. Lần đầu năm 2007 tôi đến Hà Nội với bà xả để tham quan. Những lần sau tôi đến Hà Nội vì quá cảnh, tour cho đoàn đáp máy bay ở Hà Nội và ngũ qua đêm để sáng hôm sau đi tour.

Lần nầy tôi đáp máy bay ở phi trường Vân Đồn ở Quảng Ninh. Tôi ở Hạ Long hai đêm. Trưa ngày thứ ba ở Hạ Long, xe Limousine đến khách sạn đón tôi đi Hà Nội.

Từ Hạ Long đi Hà Nội có đường cao tốc mới khánh thành, rất đẹp, dài 155km, mất 2 giờ lái xe. Tôi phải ngũ đêm Christmas Eve 2019 ở Hà Nội để sáng sớm ngày Christmas Dec 25, 2019 tôi đi Sapa bằng xe giường nằm.

Đường cao tốc mới khánh thành đi từ Hạ Long, qua Hải Dương để về Hà Nội.
Hai bên đường cao tốc nầy có đồi núi rất đẹp.



Về Hà Nội tôi ở khách sạn cạnh Hồ Hoàn Kiếm. Về đến khách sạn, trời xế chiều, tôi vội rửa mặt và kêu cyclo đi tham quan 36 phố phường Hà Nội. Tôi phải tranh thủ vì cạnh Hồ Hoàn Kiếm có nhà thờ lớn. Tối nay là Christmas Eve, đường quanh bờ hồ cạnh nhà thờ sẽ bị đóng cửa, vì người đi lễ nhà thờ sẽ đông lắm.  

Năm 2007 tôi đi cyclo tham quan 36 phố phường Hà Nội với bà xả rồi. Nhưng lần nầy tôi muốn đi lại, vì có thể đây là lần chót tôi đến Hà Nội. Ngày xưa tôi đi cyclo với bà xả thăm phố cổ Hà Nội, họ lấy tôi 30 ngàn VND một giờ, sau khi đi một giờ tôi cho họ 100 ngàn VND. Họ mừng lắm và nói với nhau "người Miền Nam sao bình dân dễ thương quá"!

Năm 2019 tôi trở lại Hà Nội đi cyclo tham quan 36 phố phường Hà Nội. Lần nầy tôi muốn đi trong hai giờ. Họ lấy tôi 600 ngàn VND. Đi xong tôi bảo ông cyclo thả tôi xuống tiệm ăn Chả Cá Lã Vọng để tôi ăn tối. Tiệm ăn nầy tôi đã ăn với bà xả tôi năm 2007. Tôi xuống Cyclo, ông Cyclo xin tôi thêm 100 ngàn VND. Tôi trả ông tổng cộng 700 ngàn VND cho 2 giờ cyclo. 

Hồ Hoàn Kiếm.

Đền Ngọc Sơn ở Hồ Hoàn Kiếm.

Đền thờ Vua Lê Thái Tổ ngó ra Hồ Hoàn Kiếm. 

Nhà thờ lớn ngó ra Hồ Hoàn Kiếm.
Tối nay là Christmas Eve và nhà thờ nầy sẽ đầy nghẹt người đến dự lễ, nên đường phố quanh nhà thờ sẽ bị cấm xe chạy. Đây là lần đầu tiên tôi đến Hà Nội đúng ngày Christmas và tôi hơi ngạc nhiên, vì Christmas ở Hà Nội, đường phố, nhà thờ, không được trang trí rình rang mà rất đơn sơ!    

Khu phố cổ Hà Nội.

Khu phố cổ Hà Nội.

Cửa Ô Quang Chưởng.

Cửa Ô Quang Chưởng.
Ngày xưa khu phố cổ có bốn cổng được gọi là bốn Cửa Ô, gồm có Ô Phúc Lâm, Ô Quang Chưởng, Ô Trừng Thanh, Ô Mỹ Lộc. Hiện chỉ còn Ô Quang Chưởng thôi. 

Tiệm Chả Cá Lã Vọng nổi tiếng trong khu phố cổ Hà Nội.
Tiệm nầy tôi đã đến ăn với bà xả năm 2007.

Tiệm nầy trên gác nhỏ. Đường lên gác hẹp thẳng đứng rất khó đi. Năm 2007 tôi đã đến ăn ở đây, 12 năm sau tôi trở lại, tiệm vẫn như củ không thay đổi!

Ông cyclo thả tôi xuống sớm, tiệm chưa mở cửa, nhưng chủ tiệm vẫn cho tôi vô!

Tiệm Chả Cá Lã Vọng trên gác nhỏ.
Thức ăn gồm có một chảo mỡ với vài mìếng cá và một dĩa rau. Khách bỏ rau vô chảo mỡ xào với cá rồi ăn với bún. Thức ăn nầy thật sự không hấp dẫn với tôi. Tôi đến đây vì sự cổ kính của tiệm ăn thôi. Có phải vì muốn giữ cổ kính mà chủ tiệm giữ nguyên trong 12 năm qua, tôi trở lại không có gì thay đổi từ thức ăn cho tới bàn ghế và lối đi lên gác!  

Đền Ngọc Sơn Hồ Hoàn Kiếm về đêm.

Từ tiệm ăn Chả Cá Lã Vọng trong khu phố cổ về khách sạn tôi ở rất gần. Khu phố cổ và khách sạn tôi ở cách nhau Hổ Hoàn Kiếm. Nên ăn tối xong, tôi tà tà thả bộ theo nữa bờ hồ để về khách sạn.

Đền Ngọc Sơn Hồ Hoàn Kiếm về đêm.

Khách sạn tôi ở tại Hà Nội.

Tham quan Sapa. 

Đây là lần thứ ba tôi đến Sapa. Lần đầu năm 2011, sau khi tôi để tang bà xả một năm, tôi buồn lang thang về Việt Nam và tôi lên Sapa bốn ngày ở một mình. Tôi mua tour đi hết các bản của người dân tộc và thắng cảnh ở Sapa. Lần thứ nhì năm 2012 tôi đi tour vùng Tây Bắc với anh chị KQ63A Lê Tấn Phát, trong tour nầy có ghé Sapa vài ngày. Lần thứ ba nầy tôi đến Sapa vì tôi nghe Sapa có cáp treo Fansipan và có Cầu Kính Lai Châu. Cầu Kính nằm trên đỉnh đèo Ô Quy Hồ thuộc tỉnh Lai Châu, cách thị trấn Sapa 18km, cách cáp treo Fansipan 7km đi về phía Lai Châu.  

Xe giường nằm Sao Việt từ Hà Nội đi Sapa bằng đường cao tốc.

Bên trong xe giường nằm Sao Việt đi Sapa rất mới, đẹp, tiện nghi. Mỗi giường có TV riêng, có ear phone, có lổ điện sạt pin cho phone, có WIFI,  

Ngày xưa đi Sapa, tôi sợ nhất đoạn đường xe lửa từ Hà Nội lên Lào Cai. Tôi đi xe lửa nầy hai lần, vào năm 2011 và 2012, và tôi sợ thất kinh. Xe lửa có phòng riêng có giường hai tầng cho bốn người. Phòng và giường thì tương đối sạch sẻ, nhưng xe lửa quá củ. Nằm trên giường ngũ say vì quá mệt, sáng dậy đầu tôi muốn rớt ra khỏi cổ vì xe lửa củ lắc qua lắc lại quá sức!   

Bây giờ có đường cao tốc từ Hà Nội lên Lào Cai, rồi từ Lào Cai đi Sapa qua đoạn đường củ 35km khó đi, đoạn đường nầy mất 1 giờ lái xe. Xe giường nằm Sao Việt mới toanh, chạy trên cao tốc, từ Hà Nội lên Sapa mất 6 giờ lái xe, tính luôn giờ nghĩ ăn trưa. Đi xe giường nằm chạy trên cao tốc, tôi rất thoải mái, không thấy mệt. Tôi thích nhất là xe có WIFI. Tôi cấm điện sạt pin cho Iphone, rồi tôi mở GPS theo dõi đường đi qua Iphone. Tôi nắm vững từng thành phố, từng con sông mà xe đi qua, tôi thích lắm.   

Chợ Sapa.
Xe Sao Việt thả khách xuống trước chợ Sapa. Rồi có xe trung chuyển đưa khách về khách sạn. 

Hotel De La Coupole Mgallery ở Sapa.

Tôi đã ở khá nhiều khách sạn 5 sao khắp nơi trên thế giới. Khách sạn De La Coupole ở Sapa làm tôi giật mình, vì khách sạn nầy từ design bên ngoài cho đến trang trí bên trong, họ trang trí theo kiểu của người Pháp, tỉ mỉ đẹp tuyệt vời, khó có nơi nào sánh kịp. 

Phòng lễ tân của De La Coupole Mgallery.

Nhìn kỹ đầu giường, họ trang trí hai cái đèn và bức tranh ở giữa tỉ mỉ dễ thương. Dưới hai cái đèn lớn, có hai cái đèn nhỏ dài như ngón tay, đó là đèn đọc sách, kéo lên thì đèn nầy cháy sáng. 

Họ trang trí hai tượng người phụ nữ hai bên TV tỉ mỉ dễ thương.

Họ chọn thảm cho hành lang thật tuyệt vời. 

Ở phòng ăn, họ tỉ mỉ trang trí hình người nộm quá dễ thương.

Nhìn trên trần nhà, họ tỉ mỉ trang trí mấy chiếc dù.

 Ở đầu phòng ăn.

Bên ngoài phòng ăn.

Họ để nguyên tổ ong mật cho du khách ăn sáng. 
Sáng nào tôi cũng vớt một miếng. Ăn ong mật luôn sáp và uống cà phê thì tuyệt vời.  

Đi xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan.

Đi xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan là mục đích chính của tôi trong chuyến đi nầy. Theo chương trình, tôi lên Sapa ở bốn ngày. Ngày đầu tôi đến Sapa thì trời đã xế chiều, tôi chỉ tắm rửa ăn cơm tối và ra phố chụp vài tấm hình rồi đi ngũ sớm để chuẩn bị cho ngày hôm sau. Ngày thứ nhì hôm sau tôi dự trù thuê taxi đi tham quan các bản của người dân tộc, nhưng tôi coi lại thời tiết trong mạng, thì thời tiết ngày thứ nhì hôm sau nắng tốt, ngoài ra các ngày khác thì mưa và lạnh. Thế là tôi thay đổi chương trình.

Tôi thay đổi chương trình, sáng sớm ngày thứ nhì trời nắng tốt nên tôi dành ngày nầy để đi xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan vì đây là mục đích chính của chuyến đi nầy mà.

Tôi nhờ anh lễ tân của khách sạn chỉ dẫn tôi đi xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan. Anh lễ tân đưa tôi ra nhà ga mua vé đi xe lửa điện và cáp treo. Nhà ga nầy nằm sát với khách sạn tôi đang ở. Từ khách sạn, anh lễ tân đưa tôi theo lối đi riêng trong khách sạn, thông qua với nhà ga. 

Xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan được khánh thành tháng February 2016, đã biến ước mơ của nhiều người thành sự thật, để chinh phục "nóc nhà Đông Dương" chưa bao giờ lại quá dễ dàng như vậy! 

Vé xe lửa điện và cáp treo lên đỉnh Fansipan giá 900 ngàn VND/1người. Vé nầy gồm ba chặn đi và ba chặn về. Chặn đầu đi xe lửa điện lên Ga Mường Hoa. Chặn thứ hai đi cáp treo từ Ga Mường Hoa lên Ga Đỗ Quyên. Chặn thứ ba đi xe lửa điện từ Ga Đỗ Quyên lên Ga Trúc Mây để lên đình Fansipan.

Ga Mường Hoa. 

Ga Mường Hoa.

Xe lửa điện đưa du khách lên Ga Mường Hoa. 

Vườn bông Ga Mường Hoa.

Vũ Điệu Trên Mây

Gia Mường Hoa ở độ cao 1600m so với mặt biển. Tôi xuống xe lửa điện ở nhà Ga Mường Hoa. Tôi đi lang thang ngắm cảnh. Tôi hỏi một nhân viên trong vườn hoa, rằng Ga Mường Hoa có gì để tham quan. Người nầy chỉ tôi vườn hoa và nói thêm rằng khoảng 9:30 có chương trình múa. Tôi nghe qua và không quan tâm lắm, vì tôi tưởng chương trình múa sơ sài thôi. Tôi đi lang thang ngắm cảnh chờ đến 9:30 để xem chương trình múa. Chương trình múa bắt đầu, tôi giật mình.

Chương trình múa quá đẹp, chuyên nghiệp, làm tôi giật mình. Tôi cảm thấy may mắn, như là bà xả tôi ở cỏi trên đã đưa đẩy cho tôi xem "Vũ Điệu Trên Mây" nầy. 

"Vũ Điệu Trên Mây". Trai gái trong đoàn vũ, được vũ sư chuyên nghiệp nổi tiếng của Việt Nam huấn luyện. Họ trẻ đẹp, dễ thương, chuyên nghiệp. "Vũ Điệu Trên Mây" làm cho tôi như bị lạc vô cảnh tiên trong mây. Rồi tiếng chuông chùa ngân lên với lời cảnh tỉnh khuyên răn của các vị sư áo vàng đứng trước chùa vang lên trầm buồn, làm lòng tôi như mê như tỉnh. Trong khi đó các người trẻ đang vui chơi múa hát, như thức tỉnh, họ vội vã lột bỏ bộ đồ đầy bụi trần, thay vào bộ đồ trắng tinh khiết. Ôi! Sao mà dễ thương quá. Tôi cảm thấy hên quá. Tôi cám ơn Ông Trời cho tôi một ngày nắng tốt, mùa nầy ở đỉnh Fansipan mà có được ngày nắng tốt, là tôi phải có đấng linh thiên phù hộ. Thật là đáng công cho tôi đến đây. Tôi phải cám ơn bà xả tôi "anh cám ơn em"!  

Trước màn "Vũ Điệu Trên Mây" có màn cho du khách tham gia đẩy cây và nhảy sào.

Add caption
Vũ Điệu Trên Mây. 

Quý Thầy trong chùa nầy, đóng góp trong màn "Vũ Điệu Trên Mây".

Xem "Vũ Điệu Trên Mây Xong", tôi đi cáp treo lên Ga Đỗ Quyên. 

Tôi đi cáp treo từ Ga Mường Hoa lên Ga Đỗ Uyên. 

Tôi sợ hú hồn!

Cáp treo đang ở cao độ gần 2000m cao, thình lình cáp treo ngừng chạy, treo lơ lửng giữa trời cao vút, du khách nhìn nhau sợ hãi. Rồi có tiếng thông báo qua loa trong cáp treo, rằng "vì an toàn, chúng tôi cần ngưng chạy để kiểm soát trong hai phút". Hai phút trôi qua, cáp treo vẫn chưa chạy! Du khách cả cáp treo nhìn nhau lo sợ. Tôi lên tiếng trấn an mấy người trẻ trong cáp treo rằng "nhìn mặt tôi thấy các người là người phúc hậu cả, yên tâm không sao đâu"! Cả cáp treo cười. Riêng hai cô Hàn Quốc, tôi phải dịch ra tiếng Anh. Hai cô Hàn Quốc cười vui lắm.

Rồi cáp treo chạy tiếp, ai cũng thấy tôi nói đúng và nhìn tôi cười. Một lúc sau, cáp treo lại ngừng và lại có tiếng thông báo "vì an toàn, chúng tôi cần ngưng chạy để kiểm soát trong hai phút". Hai cô Hàn Quốc lại nhìn tôi đầy sợ hãi và tôi trấn an bằng tiếng Anh: "Believe me, I can tell you all are good people and we all will be ok"! (Tin tôi đi, tôi có thể nói rằng tất cả các người là người tốt và chúng ta sẽ an toàn)! Hai cô Hàn Quốc lại cười vui vẽ. 

Rồi cáp treo chạy tiếp và lại ngừng lần thức ba. Lại có thông báo lần thứ ba và tôi lại trấn an lần thứ ba. 

Rồi cáp treo lại chạy tiếp và đi luôn tới Ga Đỗ Quyên, ba lần hú hồn! 

Có lẽ với cao độ 2000m trở lên, cáp treo sẽ gặp khó khăn, nên từ Ga Đỗ Quyên 2000m lên Ga Trúc Mây 3143m, họ không dám cho đi cáp treo mà cho đi xe lửa điện.    

Ga Đỗ Uyên ở cao độ 2000m so với mặt biển.

Ga Đỗ Quyên có Chùa Hạ.
Hoa Đỗ Quyên nở rộ vào đầu Mùa Xuân.
Du khách sẽ được sống trong không gian rực rỡ của hoa đỗ quyên. Rừng Hoàng Liên được ca ngợi là “vương quốc hoa đỗ quyên” với khoảng 40 loài mang nhiều màu sắc, hình dáng. Vạt rừng có tuyến cáp treo Fansipan đi qua chính là điểm hội tụ nhiều gốc đỗ quyên cổ thụ đẹp nhất của Hoàng Liên Sơn.
Từ giữa tháng 3, những bông đỗ quyên đầu tiên đã bung nở. Sắc đỗ quyên trắng như tiệp vào màu mây, kiêu kỳ, tinh khiết. Tháng 4 về, đỗ quyên vàng tươi, phớt hồng, đỏ thắm gối nhau đua nở, trải dài từ độ cao gần 2.000 mét lên tới đỉnh Fansipan.

Từ Ga Đỗ Quyên tôi đi xe lửa điện để lên Ga Trúc Mây.

Ga Trúc Mây.

 
Đỉnh Fansipan cao 3143m.

Đứng trên đỉnh Fansipan nhìn xuống tôi thấy có ngôi chùa Kim Sơn Bảo Thắng Tự với đại tượng Phật A Di Đà. Tôi muốn tham quan chùa nầy, và tôi phải đi bộ xuống núi để đến chùa, thật là không đơn giản. Đi bộ xuống núi với dốc đá chúi thẳng, đầu gối tôi muốn rớt ra!  May mà chùa cách đỉnh Fansipan không xa lắm.

Kim Sơn Bảo Thắng Tự.
Điểm đến mà du khách sẽ mong đợi được chiêm ngưỡng nhất khi tới tham quan quần thể tâm linh trên đỉnh Fansipan chính là Kim Sơn Bảo Thắng Tự. Nhìn từ xa, công trình linh thiêng này mang kiến trúc của một ngôi chùa cổ nằm cheo leo trên đỉnh núi, dáng chùa tiệp với màu xanh của đại ngàn, khi ẩn hiện giữa màn sương, đẹp như chốn bồng lai tiên cảnh.  

Bên trong Kim Sơn Bảo Thắng Tự.

Ngay trục chính của Kim Sơn Bảo Thắng Tự là Bảo Tháp 11 tầng. 

Đaị tượng Phật A Di Đà cao 13m5.
Đứng từ Ga Mường Hoa hoặc Ga Trúc Mây ở đỉnh Fansipan, du khách có thể nhìn thấy tượng Phật nầy, thu hút du khách đến viếng chùa Kim Sơn Bảo Thắng Tự. Dù từ Ga nào, du khách muốn đi đến chùa nầy thì phải đi bộ! Du khách đến chùa nếu từ Ga Mường Hoa thì phải leo lên núi, từ Ga Trúc Mây thì phải đi xuống núi. Dù leo lên hay đi xuống, lối nào cũng gian nan vì dốc đá chúi thẳng!

Tiệm massage Chiều Sương.
Tôi lên đỉnh Fansipan về thì xế chiều, lợi dụng ngày hôm nay nắng tốt, tôi đi tham quan phố Sapa. Tham quan phố xong, tôi vô Chiều Sương tắm nước thuốc người Dao Đỏ và sau đó người Dao Đỏ massage tôi. Tôi cảm thấy thư giãn sau một ngày leo núi! Đi massage xong, tôi đi ăn lẩu cá tầm rồi về khách sạn ngũ. 

Ngày thứ 3 tôi tới Sapa, tôi ăn sáng trong khách sạn.
Tin thời tiết ngày hôm nay mưa và lạnh. Tôi dự trù thuê taxi đi tham quan các bản của người dân tộc và tham quan Đèo Ô Quy Hồ và Cầu Kính Rồng Mây.

Tham quan bản người dân tộc Hmong.

Ngày thứ ba tôi ở Sapa. Ngày hôm nay mưa và lạnh. Tôi thuê taxi đi tham quan với giá 800 ngàn VND nguyên ngày. Tôi đang tham quan bản của dân tộc Hmong. 

Đường vô bản sình lầy, mây mù mưa ướt nhầy nhụa và lạnh buốt da.   

Tôi vô tham quan bản chút xíu thì tôi đi ra, vì mưa ướt sình lầy. Hơn nữa năm 2011 tôi đã tham quan hết các bản ở đây.

Các trẻ người Hmong đi học. 
Chúng nói với nhau bằng tiếng Hmong, dù rằng trường học dạy chúng tiếng Kinh và chúng nói rành tiếng Kinh.

Tham quan đèo Ô Quy Hồ.

Hai cô bán vé tham quan đèo Ô Quy Hồ.

Đèo Ô Quy Hồ còn có tên là Đèo Mây.
Đèo Ô Quy Hồ cao 2035m quanh năm nằm trong mây. Đèo nầy nối liền Sapa và Lai Châu. Từ Sapa mát lạnh, du khách xuống đèo Ô Quy Hồ thì gặp ngay trời nóng bức của Lai Châu.

Đèo Ô Quy Hồ hôm nay mưa và lạnh.

Đường xuống Suối Tiên dóc thẳng đứng, tôi không dám xuống!

Cây Sồi 1000 năm tuổi, dễ sợ quá!

Tham quan Cầu Kính Rồng Mây.  

Cầu Kính Rồng Mây nằm trên đèo Ô Quy Hồ dài 60m, cao 2200m so với mặt biển, cách thị trấn Sapa 18km, cách cáp treo Fansipan 7km đi về phía Lai Châu. Cầu Kính Rồng Mây được khánh thành ngày 16 tháng 11, 2019.

Nơi bán vé Cầu Kính Rồng Mây.

Quầy bán vé.

Thang máy đưa du khách từ dưới đất lên Cầu Kính Rồng Mây.

Cầu Kính Rồng Mây ngày nắng tốt.
Du khách phải mang vớ chống trơn trợt.
  
Cầu kính Rồng Mây ngày nắng tốt. 

Dù nắng hay mưa, du khách phải mang vớ chống trơn trợt bao bên ngoài giày, trước khi bước lên mặt kính.

Cầu Kính Rồng Mây.

Vì mây mù nên du khách đứng trên kính không nhìn thấy độ sâu của vực thẳm, nên không sợ lắm!
Tham quan Cầu Kính Rồng Mây xong, tôi mời anh taxi đi ăn lẩu cá hồi. Ăn xong tôi cho taxi đưa tôi về khách sạn. Cả ngày tôi lội mưa, sình, về đến khách sạn tôi tắm rửa xong, tôi lăn ra ngũ như chết.  

Tôi ăn bửa ăn sáng chót trong khách sạn, rồi ra xe giường nằm đi từ Sapa về thẳng phi trường Nội Bài Hà Nội để bay về Sàigòn.

Chợ Sapa.
Ngày tôi rời Sapa để về Sàigòn, Sapa mây mưa mịt mù và lạnh.

Nói chung chung về chuyến đi Hạ Long, Hà Nội, Sapa. 

Cả ba nơi nầy tôi đã đến ít nhất vài lần, nên không xa lạ với tôi. Chuyến đi nầy Cô em BS Huỳnh Thị Kim Chi chủ bịnh viện ở Bình Dương, lo giùm cho tôi từ máy bay, hotel và tàu du ngoạn ở Hạ Long, xe di chuyển và hotel ở Hà Nội, Sapa. Đặc biệt BS Chi tặng tôi phòng ngũ ở Hạ Long và Sapa. Hai phòng ngũ nầy quá sang trọng, tôi vui lắm. Có lẽ đây là chuyến đi chót của tôi trong những vùng nầy. 

Mục đích chính của tôi trong chuyến đi nầy là lên đỉnh Fansipan. Ngày hôm ấy nắng tốt, tôi hên quá sức và tôi lên đỉnh quá tuyệt vời! tth 
   


No comments:

Post a Comment