Thursday, May 9, 2013
Bịnh viện tư chuyên khoa về mắt ở Sàigòn - Chị Bảy
Sau khi tôi điều trị bịnh mắt với bác sĩ ở Nha Trang gần 3 tuần, mắt tôi vẫn chưa hết! Tôi chi phí cho ông bác sĩ mắt ở Nha Trang tổng cộng 4 triệu 100 ngàn cho tìền khám tiền thuốc chích. Và gần 1 triệu tiền mua thuốc uống ở nhà thuốc tây Nha Trang, vậy mà mắt tôi vẫn chưa hết!
Ở Nha Trang tôi về Sàigòn được 5 ngày thì mắt tôi bớt được vài ngày rồi bị đỏ trở lại. Tôi thật tình chán ngán ông bác sĩ và ông dược sĩ trẻ ở Nha Trang! Rồi tôi đi khám ở bệnh viện tư chuyên khoa về mắt gần hotel tôi ở.
Bệnh viện tư chuyên khoa về mắt ở số 100 Lê Thị Riêng Q1 Sàigòn làm lòng tôi vui vui. Vì bệnh viện rất sạch sẻ, lối làm việc của họ không thua gì bên Mỹ. Đầu tiên bịnh nhân vô lấy số thứ tự, rồi theo số thứ tự mà bịnh nhân đến ghi tên khám. Chổ ghi tên khám, họ dùng toàn computer, nên họ theo dõi hồ sơ bịnh nhân rất chính xác. Trước khi gặp bác sĩ để khám, bịnh nhân đến lần đầu thì phải vô phòng đo thị lực. Đo thị lực xong thì bịnh nhân ngồi chờ y tá gọi để vô phòng khám. Mỗi bác sĩ khám có một cô y tá riêng và các cô y tá trẻ nầy rất lễ phép, họ dùng những từ "xin mời ông...xin mời bà..." nghe rất có cãm tình. Có khoảng 4 phòng cho 4 bác sĩ khám. Có một phòng cho bác sĩ mỗ dùng tia laser. Bệnh viện có luôn phòng bán thuốc với giá rẻ, nên bịnh nhân khỏi lo dược sĩ đưa lộn thuốc và khỏi lo dược sĩ bán thuốc với giá cắt cổ, như tôi đã gặp ở Nha Trang!
Lần đầu đi khám, tôi gặp ông bác sĩ trẻ măng. Bác sĩ trẻ nầy cho toa tôi mua thuốc nhỏ và thuốc uống. Tiền khám là 100 ngàn VND, tiền đo thị lực là 30 ngàn VND, tiền mua thuốc nhõ và thuốc uống 170 ngàn VND. Vị chi là 300 ngàn. Nhìn số tiền nầy lòng tôi vui vui, không phải tôi vui cho tôi mà tôi vui cho người nghèo ở Việt Nam. Nếu mà lấy tiền như ông bác sĩ ở Nha Trang, thì dân nghèo ở Việt Nam mù hết! Mỗi lần khám và chích thuốc, bác sĩ Nha Trang lấy từ 750 ngàn VND tới 1 triệu 500 ngàn VND, đó là chưa tính tiền thuốc uống! Dân nghèo ở Việt Nam nghe tôi kể, họ kêu trời!
Tôi nghĩ xấu oan cho bác sĩ trẻ măng. Lần đầu tôi được khám bởi bác sĩ trẻ măng. Khi về hotel thì tôi thấy ông bác sĩ trẻ nầy cho tôi thuốc nhỏ trụ sinh làm tôi giật mình, vì tôi nói tôi nghĩ mắt tôi bị nấm, virus! Thuốc trụ sinh đâu có giết được nấm, virus! Nhưng tôi vẫn nhõ thuốc trụ sinh, rồi sáng hôm sau tôi soi gương thấy mắt tôi không bớt. Tôi bực tức bác sĩ trẻ măng. Tôi trở lại tái khám, lần nầy tôi xin đổi bác sĩ và họ cho tôi gặp bà bác sĩ Thuỹ khoảng trên 40 tuổi.
Tôi thán phục bác sĩ Nguyễn Thị Thanh Thuỹ trong bệnh viện nầy. Tôi than phiền với bác sĩ Thuỹ rằng, tôi bị nấm, virus mà bác sĩ trẻ cho thuốc nhỏ trụ sinh nên đêm qua mắt tôi không bớt! Bác sĩ Thuỹ dùng máy coi mắt tôi rồi nhỏ nhẹ giải thích:
- Tôi không nghĩ mắt chú bị nấm, virus.
Rồi tôi đưa lọ thuốc nhỏ của ông bác sĩ Nha Trang và nói:
- Thuốc nhỏ nầy hiệu lực cho mắt tôi nhưng vì tôi hết thuốc nên mắt tôi bị trở lại.
- Thuốc nhỏ đó chỉ làm cho mắt chú bớt tạm thời chứ không trị hết bịnh được.
- Thế thì tại sao thuốc nhỏ trụ sinh không hiệu lực để trị mắt tôi?
- Thuốc nhỏ trụ sinh của chúng tôi mới và mạnh nhất bây giờ. Thuốc trụ sinh chú đã nhỏ không đủ mạnh. Chú nhẫn nại nhỏ thuốc của chúng tôi khoảng 5 ngày thì sẽ thấy bớt nhiều lắm.
Nghe bác sĩ Thuỹ nói thuốc trụ sinh tôi nhõ không đủ mạnh làm tôi giật mình và tôi đồng ý với bác sĩ Thuỹ ngay. Vì tôi nhớ tới thuốc trụ sinh trị bịnh tiêu chảy, tôi đã khổ nhiều lần với bịnh tiêu chảy ở Việt Nam vì thuốc trụ sinh trị tiêu chảy không đủ mạnh! Ở Việt Nam mua thuốc trụ sinh tự do, nên bịnh nhẹ bịnh nặng gì họ cũng xài thuốc trụ sinh, và họ thường dùng thuốc không đủ liều, mới vừa thấy bịnh bớt là họ ngưng thuốc cho đở tốn tiền, nên vi trùng lờn thuốc. Đối với vi trùng lờn thuốc nầy thì phải dùng thuốc mới và mạnh. Tôi đồng ý với bác sĩ Thuỹ, và tôi hối hận đã nghĩ xấu oan cho bác sĩ trẻ măng!
Mắt tôi hiện gần như bình thường. Sau bốn ngày nhỏ thuốc của bệnh viện mắt, mắt tôi gần như bình thường, nhưng tôi vẫn phải tiếp tục nhỏ thuốc cho đủ 15 ngày theo lời dặn của bác sĩ. Nếu tôi ngưng nhỏ thuốc nữa chừng, vi trùng sẽ sống trở lại và lờn với thuốc mới nầy thì mắt tôi khó mà lành hẳn. Tôi hy vọng kỳ nầy mắt tôi sẽ hết hẳn. Tôi cũng sắp về Mỹ nên tôi không lo lắm. tth
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment