Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Monday, March 31, 2008

Hình Đám Cưới Chị Bảy Chụp Với PD514


Lê tấn Phát PD514 vừa gởi tôi môt tấm hình vô giá - vợ chồng tôi nhìn tấm hình thật lâu mà không nhận ra, không hiểu đám cưới ai mà chỉ mình tôi có vợ, sau cùng tôi nhận ra đám cưới tụi tôi, chụp ở nhà hàng Á Đông Chợ Lớn. Đám cưới tôi rước dâu và đải một tiệc ở Dalat, qua ngày hôm sau về đải thêm tiệc ở Saigon nên vợ tôi không có đội bông hoa gì hết. Có hai ba bàn gì đó cho anh em PD514, mấy bàn kia anh em đa số mặc áo bay, bàn nầy thì mặc Veston vì ngồi chung với hai rễ phụ Nẫm Ngọng và Hiền Điên. Hai chú rể phụ nầy rất độc đáo, tôi mua vé máy bay, lo hotel và ăn uống để đi rước dâu, vậy mà tiền cưới của Không Đoàn 23 và Phi Đoàn tặng tôi, hai chú rể phụ lấy đi nhảy đầm hết trơn, sáng ngày rước dâu hai đứa chỉ mặt tôi nói "tiền Không Đoàn và Phi Đoàn, tụi tao xài hết rồi, cấm về nói với anh Nhã đó nhé!". Tôi cười, không dám nói một lời, sợ hai đứa không đi làm lễ rước dâu thì tôi chỉ có nước cắn lưởi!

Trong tiệc cưới của tôi ở nhà hàng Á Đông có thằng ăn lậu, nó khôn lắm, lựa lúc nhà gái vô nó đi theo, nó ăn mặc thật dơ, tôi hơi buồn nhưng không dám nói, tôi tưởng tài xế bên vợ, bên vợ lại tưởng người bên tôi. Nó ngồi bàn xui gia, nhậu say nó lườm vợ tôi, vợ tôi mét tôi, tôi nói với vợ "người bên em mà!". Khi vợ tôi cho biết nó không phải bên nhà gái, tôi cho anh em PD514 biết có thằng ăn lậu. Thằng Thặng Fulro đòi lôi đầu ra đập, Má tôi la rầy tôi, không cho tôi làm gì hết. Ăn xong, chờ nó bước ra khỏi bàn xui gia, anh Trương Đen tát nó một bốp tay ngay sau ót, nó chúi nhủi, chưa sợ nó lại xè tay xin anh Trương điếu thuốc, anh Trương chịu thua! Khi anh em 514 lên xe jeep đi về, nó chạy theo xin lên xe quá giang, anh em cười kêu Trời, chịu thua cái lì của nó, nhưng không cho nó đi.

Muốn xem hình lớn thì click vào tấm hình.

Từ trái qua phải: Phát Trĩ, Thanh Ngố, Nẫm Ngọng, Hiền Điên, Nhựt Hynos, Anh Lé, Hoàng thanh Nhã PDT, Trương Đen TPHQ, Chị Bảy, Anh Bảy, Thẩm Cò Nhang.

Chú mười hạ bút
Thím Bảy , bạn ơi !**Đọc chuyện của Bạn tui không ngạc nhiên gì hết , vì Bạn là dân chơi nên gặp dân chơi là chuyện đương nhiên thôi ! , nầy nhé :
1/ Nẩm và Hiền là dân chơi thứ thiệt , cho nên tự nhiên lấy tiền của PĐ cho đám cưới ,ra đi nhẩy đầm hết trơn rồi thiệt thà báo cho bạn biết như vậy là quý rồi đó , nếu 2 ông mảnh nầy mưu sĩ một chút thì xoè tay ra kêu bạn phải chi tiền thêm để 2 đứa đi tẩm bổ vì chơi quá khuya nên mệt mỏi , bạn có dám không đưa xì tiền ra không ?? quờ quạng là 2 đứa nó than mệt hong đi làm rể phụ là bạn chết dở nữa đó ! Cho nên tui hoan nghinh 2 bạn Nẩm ,Hiền chịu chơi ,chứ không chơi chịu ở Vủ Trường sợ làm mất mặt Chị Bảy ,mà cũng thú thực với bạn bè , ngoài ra không kỳ kèo gì thêm như vậy là OK !
2/Về cái Ông Nội kia không phải là dân ăn chực đâu mà phải gọi là Ổng "tham gia "đấy .Cũng là dân chơi tới bến luôn ,ăn xong thì phải có hút cho đủ bộ chứ , no rồi thì hơi mệt đòi giang xe đi về là cũng phải thôi !Phải lỳ và tỉnh như vậy mới được , mới ăn tiền ! Nếu tôi làm tình báo là tui chọn tên nầy đó . Lỳ và nhập vai như vậy mới được .
Trước kia , mấy tay tham dự chuyên nghiệp họ ăn mặc ngon lành lắm , cũng complet đàng hoàng và có gói quà bọc giấy bóng nữa nghe ! Đến khi cô dâu , chú rể đem về mở ra rất nhiều lơóp chỉ có cục miểng sành bên trong thôi đó!Dù sao hắn cũng tốn kém lợi quả là mua mấy tờ giấy bóng cũng tốn chút đỉnh chớ đâu phải đi ăn không đâu . Thông cảm hỉ !DÊ THỜ

Tin Hoàng Tữ Dũng Phan Và New Queen

1- Được tin trể: Thân mẫu bạn Dũng -Phan mất hồi đầu tháng 3 taị San Jose, Cụ Bà bà mất khi Dũng ở Việt Nam . Thay mặt khoá 63D xin chia buồn cùng bạn và gia đình. Chúc Cụ Bà sớm về cỏi vĩnh củủ.


2- Tin Vui: Bạn Dũng và bà xã sẽ từ Viêt Nam tới San Jose vào cuối tuần nầy. Hi vọng sẽ có cuộc họp mặt khoá 63D với các bạn Bắc Cali, để bạn Dũng ra mắt giới thiệu New Queen. Có bạn nào ỏ xa muốn tham dự xin cho biết tin. Xin cho phone nhé.


Xương Xì

Chị Bảy viết:

Cám Xương Xì, good job. Tổ chức Bachelor Party cho Hoàng Tử và Tân Công Chúa Hoàng Gia D Xương ơi, tôi đang mơ ước được tham dự nhưng xa xôi quá, chụp hình rồi post lên Blog cho anh em xem nhe Xương.Chị Bảy

Saturday, March 29, 2008

Chị Bảy thiện xạ

Nhu chu Muoi, toi khong ngo Chi Bay dai dien Vietnam di thi ban sung o Phap. Doc chuyen ban that la hap dan, con rut tim hon chuyen toi an cap truc thang .Nhu chuyen nguoi linh tho may chay theo L19 de cho ban biet la co cay sac trong may, toi nghi la anh ta quen that cho khong phai co y. Vi neu la VC thi y dau co care who get kill?.Chuyen Chi Bay viet that la thich thu, cung nhu doc chuyen Chu MUOI Dê autorotation truc thang xuong chiec Taxi ngay trung tam Saigon.
( Chi bay oi khong biet tai sau toi khong bo dau duoc, tu nhien go bo dau thi no ra hinh vuong?)

Chị Bảy Viết

Ông Hoàng Shihanook ơi! Không nhớ chuyện xuất cảng 2 tấn Lông Lợn của Hoàng dình Trục sao mà không bỏ dấu? Nhìn góc phải ở dưới hết, tìm VPS Icon, nếu không có VPS Icon thì vào desktop click VPS Icon để cho Icon nầy xuống dưới góc phải (lúc bây giờ VPS Font đang running). Nhớ VPS Icon phải có bàn tay đang viết nằm trên thì mới running, nếu không có bàn tay thì đè keys Shift và Alt cùng một lúc để đưa bàn tay vô. Trở ngại thì gọi tôi ngày mai vì bây giờ tôi đi Austin ăn đám cưới.

Nếu ông Hoàng thấy VPS Icon ở phía dưới góc phải và có bàn tay nằm trên, mà vẫn còn problem thì click vào VPS Icon, lúc bây giờ VPS Keys screen sẽ hiện lên, click vào Kỹ Thuật trong VPS screen và select Unicode. Chị Bảy

Hello Bạch ****Tại sao bạn không chịu download VPS vào your computer trước đi để dành viết email ...vv.. It's free mà ! Còn sẳn đây hỏi luôn Chị Bảy tại sao tôi viết tô màu tím mà khi post lên ra màu xanh lè vậy hở Chị ?? D-TH

Chị Bảy Viết:

Chú Mười, Ông Hoàng có VPS font và đã viết trên Blog nầy trước đây rồi, chắc là tại nhớ Cung Phi Mỹ Nữ ở Hoàng Cung mà không Hồi Cung được nên buồn chứ gì? Tôi sẽ gọi giúp Ông Hoàng qua điện thoại.

Về việc Chú Mười hỏi màu tím, tuổi tụi mình về chiều, như mặt Trời sắp lặn, nên tôi sợ màu tím lắm, tôi dùng màu xanh da Trời là màu của bình minh hy vọng, màu của KQ, cho anh em tụi mình níu kéo thêm thời gian đùa giởn cho vui, để còn sức lực đi uống cafe ôm với Xương Xì trong ngày Hội Ngộ 2009.

Chú Mười ơi, trong Blog nầy tôi chỉ có thể set màu cho nguyên bài trong Blog, chứ Chú Mười không thể set màu từng khúc đuợc! Sorry, hy vọng trong tương lai Google sẽ làm được điều nầy. tth

Chị Bảy chưa thành thật khai báo .......

Nầy anh bạn THÁI ***Tui đọc bài viết về Đường sinh mệnh của Bạn , thật hấp dẩn , lý thú và tui đã phát hiện ra 2 điều không ngờ :
1/Không ngờ Bạn ta là tay thiện xạ đã có lần Đại diện Quốc gia đi tranh tài Quốc tế cùng thiên hạ !!Bravo Bạn !!
2/Về Mợ Sen mà bạn nuôi trong nhà là một ả Vẹm nằm vùng ngay trước mũi của bạn mà Bạn không ngờ,Bạn cho biết Mợ ấy không .."thịt" bạn vì bạn đã cư xử tốt với Mợ ấy :như cho ăn cùng mâm , ngủ phòng lạnh....nên Mợ ấy cám nghĩa ân tình mà không nỡ xuống tay ...!!Nghe vậy thì hay vậy; chứ tui nghĩ là Bạn nói thiếu đấy ,nghĩa là ăn cùng mâm ,ngủ phòng lạnh và có đôi khi ....ngủ cùng giường nữa phải không ??Tôi cũng hồi họp khi đọc tới đoạn Mợ ấy dẩn đám nón cối tới nhà tìm Bạn làm tui hú vía tưởng Mợ ấy bồng thằng nhóc đội nón "tai bèo" đến mới làm cho nhiều người ....bật ngửa chứ !!


Tóm lại mừng cho Bạn mọi điều tai qua nạn khỏi . Dê Thờ


Chị Bảy viết:
Chú Mười, nếu tôi dính vô vụ đó thì hết gỡ vì nó sẽ bắt bí sai tôi hoạt động theo nó, lúc ấy tôi chỉ có nước cắn lưởi, hơn nữa thời bây giờ "cái ý" xài không xuể, có chổ phải tránh né cho vui cửa vui nhà. Khi tôi viết "ăn cùng mâm" tôi có nghĩ đến "ngũ cùng giưòng" như Chú Mười vì hai cái đó thường đi đôi! Cám ơn Chú Mười có lời khen. tth

Friday, March 28, 2008

Bản Tính Và Đường Sinh Mạng Của Chị Bảy


Click Vào Đây - Để xem Bản Tính Và Đường Sinh Mạng Của Chị Bảy

Vừa đọc email của người bạn KQ 43 Năm mới gặp lại nhân chuyến về thăm VN, về hưu rảnh rổi tôi viết ra đây Đường Sinh Mạng của tôi, lên xuống bàn thờ không biết bao nhiêu lần để anh em suy gẩm cho vui. Chị Bảy

Friday, March 14, 2008

Thông báo anh em 63D

Nghe tin bạn Khưu văn Phát đang lâm trọng bệnh , hiện đang chạy chemo , sức khoẻ yếu và giảm cân ,theo tôi suy đoán thì bệnh cũng ......"căng "lắm !Đó là trong ruột già có bướu ! Loại bệnh mà Bác Sĩ thường khuyên mấy người lớn tuổi đi Soi Ruột đó . Phát đã phát hiện hơi trể........ !!Và đây là số phone của Phát để các bạn muốn gọi thăm hỏi !: 571-278-6856. Xin thông báo .
DIEU THIEU

Cám ơn Dê Thờ, good job. Phát ơi tao chúc mầy sớm lành bệnh để Hội Ngộ 2009 tao còn lo rượu mạnh cho mầy uống và tụi mình đi uống cafe với Xương Xì cho đã. Cần tao tiếp tế bông so đủa để hồi sức thì cho tao biết. Thân mến. Chị Bảy

Saturday, March 8, 2008

Chuyện khó tin nhưng có thật


Chuyện khó tin nhưng có thật


Chuyến về Việt Nam vào cuối Năm 2007 vừa rồi, tôi tình cờ gặp lại người bạn Không Quân Lê phước Khương sau hơn 43 năm.

Năm 1975 Khương kẹt lại VN, sau khi học tập, Khương được đi HO nhưng không đi vì Trời Phật thương nên có Quới Nhơn giúp đở làm ăn khá.

Năm 1965 tôi rời Không Đoàn 62 Biên Trấn Pleiku đi Mỹ học A1 và từ đó tôi không gặp lại Khương.

Khương và tôi có quá nhiều kỹ niệm trong chiến trường Quân Đoàn 2, hai đứa tôi mấy lần suýt lên bàn thờ, có lẽ tữ thần chê.

Bất ngờ hôm nay sau 43 năm, tụi tôi ngồi nhắc lại chuyện xưa. Cám ơn bạn KQ63D Cẩm văn Hoành đã cho email của tôi cho Khương để tụi tôi bắt liên lạc.

Đầu năm 1965, biệt đội L19 biệt phái cho Tiểu Khu Ban Mê Thuột gồm có tôi, Khương và một cơ khí viên.

Một đoàn xe chỡ gạo tiếp tế cho Tiểu Khu Ban Mê Thuột, từ Nha Trang lên, đoàn xe có mấy đại đội Bộ Binh hộ tống.

Từ Nha Trang lên Ban Mê Thuột phải qua đèo, rừng rậm, rất nguy hiểm, chính những chổ nguy hiểm nầy, đoàn hộ tống hết sức dè dặt canh chừng. Đoàn xe qua khỏi chổ nguy hiểm, về gần đến phi trường lớn Phụng Dực, cách Ban Mê Thuột không xa, đoàn hộ tống chắc ăn, bắt đầu lơ đểnh, rồi VC tấn công đoàn xe, đoàn hộ tống bị bất ngờ trở tay không kịp.

Xế chiều hôm đó, chúng tôi được lệnh cất cánh để yểm trợ đoàn xe. Cất cánh từ phi trường nhỏ trong phố, năm phút sau là chúng tôi đã trên vùng. Không biết lý do gì mà lệnh cất cánh đến với chúng tôi quá trể, có thể nội tuyến giết chết truyền tin của đoàn hộ tống ngay từ đầu?

Khi chúng tôi đến thì gạo mất hết, lính chết và bị thương nằm rên la, la liệt trên đường. Họ vẩy tay kêu cứu với chúng tôi. Đau lòng quá, tôi bay sát xuống lộ, không thể đáp được vì xe cộ và người nằm ngổn ngang. Tôi bay vòng trên trời để yễm trợ, chờ lính Sư Đoàn 23 đến tiếp viện.

Thời tiết vùng Ban Mê Thuột cực kỳ nguy hiểm, trời đang nắng tốt, năm phút sau mây đen kéo đến vây phủ kín. Thương mấy anh lính bị thương nằm la liệt trên lộ, tôi và Khương không nỡ rời vùng, ráng bay thêm mấy phút thì mưa và mây đen trùm kín cả vùng trời.

Tôi bay trong mưa giông được một lúc thì trời trỡ về đêm tối đen.

Phi trường lớn và nhỏ đều không có đèn, tôi giữ máy bay trên trời quanh thành phố trong mưa giông. Tôi cố chờ cho cơn mưa tạnh rồi đáp, nhưng tôi sợ đụng núi, gần thành phố Ban Mê Thuột có một núi nhỏ. Tôi thưòng xuyên kêu réo đài radar Ban Mê Thuột theo dỏi máy bay tôi, báo tôi biết nếu máy bay tôi gần núi, họ tận tình giúp đở nên tôi yên tâm. Đài Radar nầy không phải loại radar dẫn máy bay đáp, nếu tôi bay gần thì radar nầy không thấy, chịu thua!

Bay một lúc thì động cơ máy bay bắt đầu ho vì thiếu xăng, tôi nhìn đồng hồ xăng thì kim xăng nằm sát rạt.

Tôi quyết định theo đèn xe trên lộ và đáp trên lộ trước đầu xe. Thấy có đèn xe đang chạy trên lộ, tôi rà máy bay sát xuống, có lẽ tài xế tưởng máy bay rớt trên mui xe nên anh ta quẹo ngang 90 độ, tôi bị mất dấu đèn và tôi kéo máy bay lên cao.

Nhờ radar theo dỏi để tránh núi, tôi đoán mò để bay trỡ lại thành phố vì thành phố có đèn. Thấy thành phố trong lờ mờ, tôi quyết định bay vòng tròn thật thấp trên thành phố để tìm phi trường nhỏ. Trong nháy mắt, tôi thoáng thấy phi trường mập mờ và tôi nhào xuống đáp không cần biết gió hướng nào. Đáp xong, vì tối quá, tôi và Khương tìm mãi mới định hướng được lối về chỗ đậu.

Đêm hôm đó hai đứa tôi không về phòng ngay, hai đứa đi nhậu, Khương nói: “Mầy bay, nếu tao thò tay ra tao có thể hái lá cao su xung quanh thành phố”. Tôi nhe răng cười, hai đứa cũng không quên tạ ơn Trời Phật.

Sáng hôm sau, Sư Đoàn 23 họp, tư lệnh Sư Đoàn lúc bây giờ là Tướng Lữ Lan, ông yêu cầu Không Quân lên trời tìm gạo. Mới nghe qua tôi thấy vô lý, gạo trong xe không lo giữ, bây giờ gạo trong rừng bảo lên trời kiếm!

Bực mình nhưng vẫn phải bay, lên trời, tôi và Khương bay lang thang, vô vọng.

Bất chợt tôi thấy một đàn voi, tôi rất mê thú rừng. Thế là tôi bay theo đàn voi ngắm chơi cho đã. Đàn voi đang quay quần ăn gạo. VC chặt cây che đậy gạo, voi bươi cây ra để ăn. Trời! Gạo nhiều quá sức, mênh mông cả một khu rừng. Vậy là chúng tôi tìm được gạo, chuyện khó tin nhưng có thật.

Khương báo về nhà, Tiểu Khu và Sư Đoàn 23 ăn mừng. Tư Lệnh Sư Đoàn nói : “Với số gạo nầy VC có thể nuôi quân đánh tan Ban Mê Thuột”, ông truyền lệnh gắn cho tôi và Khương huy chương với Ngôi Sao Vàng.

Nhận huy chương, tôi suy nghĩ miên man. Không biết có phải vong linh các anh lính chết oan chiều qua đã cứu mạng hai đứa tôi đêm qua và rồi họ xui khiến mấy con voi dẫn chúng tôi tìm gạo để lảnh huy chương! Ôi cũng là luật Nhân Quả của nhà Phật “Trời Phật sẽ không bao giờ phụ lòng người, nếu người đó ăn ở phải đạo”.

Chị Bảy