Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Tuesday, May 31, 2011

Monday, May 30, 2011

LK Em hiền như Ma Soeur/Trả Lại Em Yêu - ThanhLan - VũKhanh



Click Vào Đây - LK Em hiền như Ma Soeur,Trả Lại Em Yêu/Ca sĩ ThanhLan, VũKhanh

Sunday, May 29, 2011

Quán Nữa Khuya - Phương Diễm Hạnh



Click Vào Đây - Nhạc phẩm Quán Nữa Khuya/Ca sĩ Phương Diễm Hạnh

Saturday, May 28, 2011

Chuyện Tình Cô Lái Đó Bến Hạ - Như Quỳnh



Click Vào Đây - Nhạc phẩm Chuyện Tình Cô Lái Đó Bến Hạ/Ca sĩ Như Quỳnh

Friday, May 27, 2011

Không Mẹ - Trung Hậu



Click Vào Đây - Nhạc phẩm Không Mẹ/Ca sĩ Trung Hậu

Nếu Anh Đừng Hẹn - Mai Thiên Vân



Click Vào Đây - Nhạc phẩm Nếu Anh Đừng Hẹn/Ca sĩ Mai Thiên Vân

Saturday, May 21, 2011

Chuyện Củ - Nguyễn ngọc Ngạn



Lâu nay tôi biết nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn qua mấy cuốn video Paris By Night của Thuý Nga. Tôi có nghe mơ hồ về gia đình ông Ngạn gặp nạn lúc vượt biên. Rồi tối nay tôi buồn, lục lọi trong internet tìm chuyện đọc giải sầu. Tình cờ tôi đọc "Chuyện Củ" của ông. Trời đất ơi! Tôi không ngờ cuộc đời ông nghiệt ngã đến thế!

Vợ tôi mất chưa đầy hai năm. Giờ phút vợ tôi lâm chung, Thầy và Phật Tử quây quần tụng niệm tiếp dẫn cho vợ tôi về Tây Phương Cực Lạc như ý nguyện của vợ tôi. Rồi đám ma vợ tôi hết sức đầy đủ chu toàn. Vậy mà gần hai năm rồi, mỗi lần nhớ tới, mắt tôi còn hoe lệ!

Còn ông Ngạn, tôi phục sức chịu đựng của ông. Khi tôi đọc xong "Chuyện Củ" của ông, lòng tôi mềm nhũn, tôi nhớ tới thuyết "vô thường" của nhà Phật. Tôi vốn hề hà dễ tính, nhưng sau khi đọc "Chuyện Củ" của ông, tôi đồng ý với ông trong chuyện, từ đây tôi ít chấp nhất và không nuôi lòng thù ghét với bất cứ ai. Đời ngắn ngũi vô thường mà! Click vào link dưới đây để đọc "Chuyện Củ" của ông Ngạn. tth

Click Vào Đây - Để đọc "Chuyện Củ" của ông Ngạn.

Tàu Đêm Năm Củ - Diệp Thanh Thanh, Đon Hồ



Click Vào Đây - Nhạc phẩm Tàu Đêm Năm Củ/Ca sĩ Diệp Thanh Thanh, Đon Hồ

Friday, May 20, 2011

Có nên lock Wireless Router ở nhà?



Thời buổi văn minh nầy, mỗi nhà hầu như đều có internet. Wireless Router được dùng để phát sóng internet cho Wi-Fi Network hoặc cho internet dùng dây cáp Ethernet mà mình thường thấy trong nhà.

Nếu ai dùng dây cáp internet Ethernet đi thẳng vô Modem rồi qua computer và không xài Wireless Router thì không có vấn đề mà tôi nói ở đây.

Wireless Router sẽ phát sóng internet cho cả nhà xài, nhưng làn sóng nầy đũ mạnh để đi ra khỏi nhà và qua các nhà xung quanh nếu không xa quá. Có người nghĩ rằng nếu sóng Internet của mình đi qua nhà lân cận thì cứ để họ xài, đằng nào mình cũng đã trã tiền rồi và ai xài thì cứ cho họ xài, như vậy được thêm phước, có sao đâu?

Không khoá Wireless Router bằng password thì được phước hay được hoạ? Ai thắc mắc về câu hỏi nầy thì xin đọc tin dưới đây:

Tôi xin sơ lược vắn tắt câu chuyện bằng tiếng Việt. Ai muốn đọc chi tiết thì click vào link viết bằng tiếng Anh.

Đây là câu chuyện có thật trong Internet:

- Một anh chàng ở Buffalo New York mới gắn Wireless Router và anh không khoá. Rồi một sáng sớm, FBI gõ cửa và tràn vô nhà. Họ bắt anh nằm dài trên sàn nhà ở phòng khách. Họ chỉa súng liên thanh vô người anh và hét: "Chúng tôi biết ông, tối hôm qua lúc 11:30, ông download cả ngàn tấm hình sex của trẻ con!". Anh chàng nói: "Không, tôi không có. Chắc ai đó làm chứ tôi không có làm!". FBI nạt: "Ông gian, thú tội đi".

Rồi anh chàng phải mướn luật sư để minh oan! Vì anh chàng không khoá Wireless Router nên một thanh niên láng giềng đã làm chuyện đó và anh chàng bị oan. Giải được oan thì anh chàng mất nhiều tiền cho luật sư, và lối xóm thắc mắc nghi ngờ anh, không lẽ anh đi giải thích từng nhà. Nói chung, cuộc đời anh tự nhiên bị bầm dập, vì không khoá Wireless Router!

Không khoá Wireless Router ở nhà, tôi có thể ví như bán xe hơi, ký tên và đưa thẻ chủ quyền, nhưng không đưa người mua ra chổ sang tên. Để rồi người mua lấy xe chưa sang tên đi ăn cướp hoặc đi giết người. Cảnh sát theo số xe còng tay người chủ củ chứ họ đâu có biết chủ mới là ai! Muốn giải oan vụ nầy, tốn tiền cũng không ít.

Nói chung, mỗi Wireless Router có riêng Internal IP address, nếu sóng internet của nhà mình đi qua nhà khác, và họ xài thì bất cứ việc gì họ làm, máy sẽ chỉ vô Wireless Router nằm trong nhà của mình. Kết luận, làm ơn "Lock Wireless Router" nếu không muốn phiền muộn và tốn tiền. tth

Click Vào Đây - Để xem phần viết tiếng Anh.

Click Vào Đây - Để xem một câu chuyện khác cùng vấn đề, viết bằng tiếng Anh
.

Wednesday, May 18, 2011

Mẹ Tôi - Như Quỳnh

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Mẹ Tôi/Ca sĩ Như Quỳnh

Bắc Đẩu - Lâm Nhật Tiến, Nguyễn Hồng Nhung

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Bắc Đẩu/Ca sĩ Lâm Nhật Tiến, Nguyễn Hồng Nhung

Saturday, May 14, 2011

Tấm Thẻ Bài - Thanh Thuý

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Tấm Thẻ Bài/Ca sĩ Thanh Thuý

Đoản khúc cuối cho em - Ngọc Anh

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Đoản khúc cuối cho em/Ca sĩ Ngọc Anh

Anh Hùng Xạ Điêu - Như Quỳnh & Thế Sơn

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Anh Hùng Xạ Điêu/Ca sĩ Như Quỳnh & Thế Sơn

Tuesday, May 10, 2011

Thầy D đi dự Đại Hội Phi Công Khu Trục


Thứ Hai ngày 2 tháng 5, 2011, con gái Thy đưa tôi từ San Diego lên nhà Thầy D Hiền điên và tôi ỡ nhà Hiền để tập dợt tennis chuẩn bị cho tournament ở San Jose nhân ngày Đại Hội Khu Trục vào sáng Thứ Bảy ngày 7 tháng 5, 2011.

Chúng tôi bốn người gồm Thầy D Hiền điên, Thầy D Anh lé, Thầy D Chị Bảy và KQ62C Thẩm cò nhang, thuê xe đi từ Orange County. Lúc 4 giờ sáng Thứ Sáu ngày 6 tháng 5, 2011 chúng tôi rời Orange County đi thẳng lên San Francisco để thăm Đaị Tá Phan Quang Phúc Tư Lệnh Phó Sư Đoàn 2 KQ. Chú 5 Phúc là em bà con với tôi. Lúc còn bà xả, hai đứa tôi thường lên thăm Chú 5. Nhờ Chú 5 mà tôi còn sống đền ngày hôm nay. Năm 1967 tôi bay khu trục bị bắn rớt ở Đức Hoà, Đức Huệ và thoát chết, Chú 5 đưa tôi ra khỏi khu trục, về phi đoàn không ảnh, trắc giác 716 ở Tân Sơn Nhất. Nhờ vậy tôi được về gần nhà và sống cuộc sống hết sức hạnh phúc. Vợ chồng tôi không bao giờ quên ơn Chú 5. Năm 1964 lúc chúng tôi ở Phi Đoàn 114 Pleiku, lúc bây giờ Chú 5 là Phi Đoàn Trưởng, Chú 5 bay xác định định hành quân L19 cho Thẩm cò nhang và Anh Lé.

Chú 5 vẫn khoẽ mạnh, nghe chúng tôi lên, Chú 5 thay áo quần chỉnh tề ra cửa đón chúng tôi. Tôi mời Chú 5 ra nhà hàng Thái Lan đải cơm trưa. Ăn cơm trưa với chúng tôi xong, Chú 5 mời chúng tôi về nhà uống trà trò chuyện. Thím 5 bận công chuyện nên không có ỡ nhà. Trò chuyện với Chú 5 khá lâu, chúng tôi rời nhà Chú 5 về San Jose để chuẩn bị cho tiệc Tiền Hội Ngộ tối hôm ấy.

Đêm Tiền Hội Ngộ tại nhà hàng, ai nấy ăn uống no say, tôi không nhậu nên được chỉ định lái xe về hotel. Trên xe ngoài tôi, gồm có Hiền điên, Anh lé, Thẩm cò nhang, Long lăng quăng. Tôi lái xe mà bốn thằng ngồi la nói như ong vỡ tổ, “say quá mà!”, thằng bảo tôi rẽ trái, cùng lúc thằng khác bảo tôi rẽ phải, thằng chửi thề…làm tôi khùng luôn, tụi nó cố tình làm cho tôi rối trí không biết đường về. Chúng tôi cười đã luôn, chưa bao giờ tôi được cười đã như vậy.

Kỹ niệm cuối đời làm đau lòng Chị Bảy:

Tối Thứ Bảy ngày 7 tháng 5, 2011 là ngày chánh của Hội Ngộ Khu Trục, sáng Thứ Bảy ban tổ chức có tổ chức tennis tournament cho anh em khu trục. Tôi và Hiền ghi tên tham dự tennis tournament. Tennis tournament có hai toán, khoảng 10 người mỗi toán, tôi và Hiền bị bắt thăm nằm khác toán. Tôi đứng với partner trẻ tên Chánh. Tôi và Chánh thắng trận đầu, và thua trận thứ hai, nhưng hai đứa tôi vẫn tiếp tục tranh đấu để lấy giải nhì.

Trong trận thứ ba, tôi và Chánh đụng với KQ62B Lân xì đứng với partner trẻ tên Khuê. Tôi và Chánh đang dẫn 5-3, và Lân giao banh, tôi đở. Tôi chăm chú theo dõi từng động tác giao banh của Lân để tôi đở. Lân ném banh lên cao, hai tay đưa thẳng lên trời rồi vợt tennis trong tay của Lân rớt xuống, Lân từ từ ngã xuống, và đít Lân chạm cement trước rồi lần lượt lưng và đầu chạm sân cement. Lân nằm ngữa xải tay trên sân. Nhanh như chớp, tôi la lên và chạy đến bên Lân. Không thấy Lân thở, tôi đè bơm ngực Lân và một người nữa thì xoa tay trên ngực Lân như người ta thường làm nóng bắp thịt ngực lúc cạo gió, tôi không có thì giờ nhìn mặt nên không biết người nầy là ai.

Lúc mới qua Mỹ, tôi có học lớp cấp cứu CPR ỡ Hội Hồng Thập Tự Mỹ khi tôi tình nguyện lái xe truck cho hội nầy gần một năm, nhưng lâu quá rồi nên tôi quên mất cách làm CPR. Khi tôi đè bơm ngực Lân, tôi thấy Lân thở phun ra miệng rất yếu, và tôi muốn thổi hơi vô miệng “mouth to mouth” nhưng tôi không làm vì tôi quên cách làm! Khoảng 10 phút sau xe cứu thương tới và họ bắt đầu cứu cấp cho Lân, tôi thấy Lân có nhúc nhích.

Tin sau cùng, bác sĩ nhà thương cho biết, Lân không bị Heart Attacked và Lân không bị Stroke, nhưng điện của tim Lân bị tắt hẳn nên tim ngưng đập! Địện mà tôi nói đây là điện chính của tim chứ không phải điện của máy trợ tim vì Lân không có mang máy trợ tim. Chủ Nhật ngày 8 tháng 5, 2011 bác sĩ nhà thương cho biết óc của Lân đã chết, nhưng phải chờ 36 giờ sau mới biết óc có hồi tĩnh không. Nghe tin nầy mọi người lo buồn. Sáng Thứ Hai ngày 9 tháng 5, 2011, anh KQ62B Nguyễn Đình Lộc vô nhà thương thăm Lân và Lộc gọi tôi, theo Lộc thì Lân có hồi tỉnh cử động nhiều lắm. Gia đình Lân rất mừng và có lời nhắn với Lộc cám ơn tôi đã đè bơm ngực Lân, theo cháu bác sĩ con của Lân thì đè bơm ngực như vậy rất quan trọng vì giúp máu lên óc.

Trời! Cuối đời tôi sao lại phải chứng kiến cặn kẽ sự cố “hết bin tim” như thế nầy! Khổ quá! Lâu nay tôi nghe nói “ông già hết bin cái gì…gì đó”! Chứ tôi chưa bao giờ nghe nói “ông già hết bin tim”!

*******

Hội Ngộ chính được tổ chức ở khách sạn Wyndham, và chúng tôi lấy phòng ngũ trong khách sạn nầy. Hội Ngộ bắt đầu lúc 7 giờ và dự trù kết thúc lúc 4 giờ sáng, trò chuyện và ăn xong khoảng 10 giờ tối, tôi nán lại nghe ca sĩ Diễm Liên ca vài bản nhạc, rồi tôi lên phòng ngũ để chuẩn bị 4 giờ sáng ngày mai lái xe về Orange County. Tôi và Hiền là tài xế, nhưng tôi biết Hiền mê nhậu nên tôi để cho nó nhậu thẳng tay đến một hai giờ sáng.

Đúng 4 giờ sáng chúng tôi rời hotel để về Orange County, chúng tôi về sớm vì Hiền phải cúng giổ cho Ba chiều nay. Tôi lái xe, Hiền ngồi ghế trước ngũ ngáy ngon lành, “đêm hôm qua say đã quá mà!”. Đi hơn nữa đường, tôi dừng lại đổ xăng, lúc bấy giờ Hiền đã tỉnh và nó lái tiếp đoạn đường chót. Về đến Orange County, chúng tôi kéo đến nhà Hiền ăn giổ và tôi ngũ lại nhà Hiền đến sáng Thứ Hai Hiền đưa tôi về nhà Thy ở San Diego.

Ngoài sự cố “tim của Lân hết bin”, nói chung chung chuyến đi hội ngộ khu trục kỳ nầy quá vui, nhất là tôi có dịp lên San Francisco thăm Đại Tá Phúc vì biết bao giờ tôi có dịp gặp lại.

Sau cùng tôi cám ơn chị Hiền đã lo chổ ngũ và ăn uống cho tôi suốt cả tuần. Chị Hiền nấu ăn vừa lẹ vừa ngon. Tôi mê món canh rau, ăn với cá chiên của chị, ngon thấu trời. tth

Tin vui giờ chót: Tôi post tin nầy lúc 11 giờ sáng Thứ Ba ngày 10 tháng 5, 2011, thì 4:30 chiều cùng ngày, KQ62B Nguyễn Đình Lộc gọi tôi báo tin, Lân xì đã tỉnh hẳn và nói chuyện như gió. Vậy là óc của Lân hoàn toàn bình phục và bác sĩ đang bàn tính gắn pacemaker cho tim của Lân. Thật là mầu nhiệm, tôi mừng quá sức. Lộc nói nữa đùa nữa thật: "Vậy là Thái đã cứu một mạng người!". Tôi suy nghĩ: "Trời! Thật vậy sao?". Nếu đúng vậy thì tôi xin chia credit cho một người nữa, người mà đã xoa bóp ngực cho Lân, nhưng vì không có thì giờ nên tôi không nhìn mặt và không biết người nầy là ai. Đặc biệt là người nầy xoa bóp ngực có vẽ thiện nghệ lắm, chắc là chàng đã xoa bóp ngực cho các em nhiều lắm rồi và các em mê chết luôn!



Tại nhà Đ/Tá Phúc từ trái qua:  Anh, ĐTá Phúc, Thái, Thẩm
Click vào hình để xem hình lớn


 Tại nhà Đ/Tá Phúc từ trái qua: Anh, ĐTá Phúc, Hiền, Thẩm


Thái dự đại hội khu trục kỳ 2 tại San Jose


Thái chụp hình với vợ chồng Đ/Uý Elizabeth Phạm, phi công F18 đương thời của Mỹ.


Cô út Theo chồng - Trung Hậu

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Cô út Theo chồng/Ca sĩ Trung Hậu

Monday, May 9, 2011

Trung Uý Biệt Động Quân Nguyễn Văn Quý



Tôi đi đự Đại Hội Phi Công Khu Trục ở San Jose hai ngày 6 và 7 tháng 5, 2011. Chúng tôi thuê xe đi chung từ Orange County gồm bốn người: Thầy D Nguyễn Đức Hiền, Thầy D Lương Ngọc Anh, KQ62C Võ Quang Thẩm và tôi Thầy D Chị Bảy. Trên đường trỡ lại nhà con gái ở San Diego, tôi dừng lại nhà Thầy D Nguyễn Đức Hiền ngũ đêm hôm qua. Sáng nay tôi dậy sớm đọc email, tình cờ tôi đọc email của KQPD116 Lê Văn Sùng có kèm theo tin nhắn làm động lòng tôi. Tôi cãm thấy có trách nhiệm loan tin nầy lên đây và cúi đầu cầu Chư Phật gia hộ cho hương linh và hài cốt của Trung Uý Biệt Động Quân Nguyễn Văn Quý sớm được về với gia đình. tth


PLEIKU - Một vị linh mục ở Pleiku, 35 năm trước, đã chôn thi hài một sĩ quan biệt động quân, và trong suốt 35 năm từ đó tới nay cố gắng tìm thân nhân người này nhưng không thể được.

Chú thích ảnh: Mặt tiền của nhà thờ Thanh An. Ngay tảng đá dưới gốc cây hoa sứ già trên 35 năm này là mộ của trung úy BÐQ Nguyễn Văn Quý.

Ðó là tin do một người có dịp đi Pleiku mang về, và vào tối Thứ Năm, chúng tôi đã liên lạc được với nhà thờ ở đó và được xác nhận tin trên là đúng sự thật. Trong ngày tàn cuộc chiến, từ ngày 13 tháng 3, 1975, quân đội bỏ Pleiku, Kontum, dân chúng di tản để lại cảnh vật vườn hoang nhà trống.
Ngày 20 tháng 4, 1975, khi cha xứ nhà thờ Thanh An, huyện Chư Prong là cha Ða Minh Mai Ngọc Lợi (anh của Linh Mục Mai Thanh Lương hiện nay ở quận Cam) trở về thì cha chứng kiến một cảnh hoang tàn, thương tâm: Xác chết của bảy người lính Biệt Ðộng Quân VNCH và mười mấy người lính Bắc Việt chết nằm ngổn ngang từ trong nhà thờ ra đến ngoài sân, chưa được chôn cất. Ðiều đau đớn là những xác thối rữa này đã bị thú rừng và bầy chó hoang vô chủ ăn thịt đã gần hết, chỉ còn thi hài của một Trung Úy Biệt Ðộng Quân mang bảng tên Nguyễn Văn Quý. Chính tay cha đã chôn cất thi hài vị sĩ quan này dưới gốc một cây sứ trước nhà thờ. Năm ngoái, bảng tên của Trung Úy Quý đã bị thất lạc khi nhà thờ được xây dựng lại.
Ba mươi lăm năm qua, nhiều phái đoàn đi cứu trợ đã ghé qua đây, được cha trình bày câu chuyện, mong mỏi một lời nhắn tin nào đó mang về miền xuôi hay ra hải ngoại, sẽ tìm ra thân nhân của Trung Úy Quý, nhưng từ đó đến nay, không hề có ai gọi cho cha để hỏi tin tức về người sĩ quan bất hạnh này. Cha nói rằng nơi đây, các quân nhân thuộc SÐ23BB và BÐQ chết rất nhiều nhưng không có ai đến hỏi tìm.
Nấm mồ của Trung Úy BÐQ Nguyễn Văn Quý cho đến nay vẫn còn nằm lạnh lẽo dưới gốc cây sứ già trước nhà thờ Thanh An, bây giờ là giáo xứ Ðức Hưng, thôn 1, xã Thắng Hưng, huyện Chư Pprong, tỉnh Gia Lai.
Nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng không có câu trả lời. Trung Úy Nguyễn Văn Quý đã có gia đình chưa? Vợ con hiện xiêu lạc nơi nào? Song thân của người chiến sĩ hiện nay vẫn còn hay đã mất? Bạn bè, chiến hữu của anh còn ai nhớ đến lai lịch của anh không? Nếu có ai biết hay còn nhớ đến người sĩ quan BÐQ tên Nguyễn Văn Quý có thể tìm hỏi Linh Mục Ða Minh Nguyễn Xuân Hùng (số điện thoại gọi từ Mỹ: 011.84.91. 865.772) để xin gặp Cha Cố Mai Ngọc Lợi. Tuổi đời đã cao, nay Linh Mục Lợi đã 87 tuổi, sợ rằng vài năm nữa, khi cha mất, không còn ai có thể chỉ ra nơi chôn cất các chiến sĩ này một cách rành rẽ.

Khúc Ca Đồng Tháp - Như Quỳnh

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Khúc Ca Đồng Tháp/Ca sĩ Như Quỳnh

Thursday, May 5, 2011

Lời Ru Của Mẹ - Như Quỳnh

Click Vào Đây - Nhạc phẩm Lời Ru Của Mẹ / Ca sĩ Như Quỳnh

Mừng sinh nhật Aiden 3 tuổi - May 1, 2011

Ngày 29 tháng 4, 2011 tôi bay từ Texas về nhà Thy ở San Diego để mừng sinh nhật Aiden cháu ngoại trai vào ngày May 1, 2011, Aiden vừa đúng 3 tuổi. Mặc dù tôi cũng bận rộn cho cuộc sống riêng tư của tôi, nhưng sinh nhật của Aiden có quá nhiều đặc biệt cho gia đình tôi, nên tôi quyết định qua mừng sinh nhật cháu.

Ngày October 16, 2007 con gái của tôi mất đứa con trai Lucas 3 tuổi vì ung thư. Lúc ấy bà xả tôi còn khoẻ mạnh, và vợ chồng tôi hết sức quan tâm đến sức khoẻ cô con gái cưng Thy. Rồi Aiden ra đời làm vợ chồng tôi vui quá sức, vì Aiden sẽ giúp xoa dịu vết thương lòng của Ba Mẹ và Ông Bà.

Ngày sinh nhật cháu, tôi cùng với vợ chồng Thy & Chinh đưa Aiden và chị của Aiden là Kira đến Chuck-E-Cheese cho các cháu chơi games. Aiden 3 tuổi và nói như chim không ngừng. Thấy cháu khoẻ mạnh vui chơi tôi vui quá sức và tôi tin bà xả tôi nơi chín suối cùng chia sẽ nỗi vui nầy với tôi. tth



Happy B-Day Aiden tại Chuck-E-Cheese


Thy đang lấy thức ăn cho birth day boy

Click Vào Đây - Để xem thêm hình, click vào hình để xem hình lớn