Thiếu nữ Việt Nam

Thiếu nữ Việt Nam
quá dễ thương

Tuesday, April 27, 2010

Anh lái xe qua Thy

Em,

Ngày Thứ Ba April 13, 2010 anh đi Houston để dự bửa cơm tối tiếp đón anh chị KQ63D Vũ ngô Dũng về từ San Jose. Tối anh ngũ lại nhà anh chị Triết. Chị Triết sợ cho anh ngũ phòng hai đứa mình thường ngũ, anh sẽ buồn vì nhớ em, chị Triết dọn phòng cháu Tiên cho anh ngũ. Chị Triết chu đáo lo nghĩ đến điều đó làm anh cãm động.

Ở Houston về nhà mình ngũ một đêm, sáng Thứ Năm April 15, 2010 anh lái xe qua Thy, có anh 9 đi với anh tới Las Vegas rồi anh mua vé máy bay cho anh 9 bay về lại San Antonio. Anh 9 không muốn đi Cali vì ở VN mới về lại Mỹ, anh 9 cần nghĩ ngơi.

Lái xe 600 miles từ San Antonio tới El Paso mất 10 giờ. Rời San Antonio thì mưa tầm tã, anh lái 300 miles trong mưa, tới El Paso anh mệt lờ đờ như cá gặp nước phèn! Anh vội ghé nhà hàng ở El Paso ăn trưa rồi “check in hotel”, nằm ngũ một giấc anh mới hồi tĩnh. Sức chịu đựng của anh khác hẳn ngày xưa, so sánh anh mới thấy mình già quá rồi.

El Paso là thành phố gần biên giới Mễ, nỗi tiếng về buôn ma tuý, bắt cóc đòi tiền, giết người. Thy lo ngại an ninh cho anh, nên Thy lấy phòng của hotel Wyndham. Hotel nầy nằm trong vòng đai phi trường El Paso, bước ra cửa hotel chừng 100m thì vô chổ “check in” của phi trường. Lần đầu tiên anh thấy hotel sát phi trường như vậy. Có lẽ họ muốn bảo vệ an toàn cho phi hành đoàn của AirLines. Anh thấy có rất nhiều phi công, tiếp đải viên phi hành trong hotel nầy.

Ngũ trưa một giấc, anh hồi tĩnh, anh chở anh 9 đi dạo phố El Paso. Vô trung tâm phố El Paso, anh giật mình, vì sự vắng lạnh của phố. Xe cộ lưa thưa, rải rác vài người Mễ, đặc biệt không thấy Mỹ trắng, Mỹ đen đi bộ. Lâu nay anh nghe danh El Paso nỗi tiếng về giết người, hôm nay lái xe dạo phố khoảng 6:30 chiều, anh mới thấy không khí dễ sợ của thành phố.

Anh không dám ăn tối ngoài phố, anh lái xe về nhà hàng Mỹ gần phi trường để ăn tối. Ăn tối xong về hotel ngũ thẳng cẳng, anh cảm thấy khoẻ hẳn.

Ngày thứ 2:

Anh rời El Paso sớm, đến nhà anh chị Ghi ở Phoenix khoảng 4 giờ chiều. Anh chị Ghi rời nhà hàng “Church Fried Chicken” sớm để về nhà đón anh. Anh và anh 9 ngũ lại nhà anh chị Ghi một đêm.


Từ trái qua đứng: KQ63A Bảo, Thầy D Tâm, anh 9, Thầy D Thái, Thầy D Ghi.
Ngồi: chị Bảo, chị Tâm, chị Ghi

7 giờ tối anh chị Ghi đải cơm tối ở nhà hàng, anh chị Ghi có mời anh chị KQ63D Nguyễn văn Tâm, anh chị KQ63A Bảo râu. Trong bửa cơm tối chị Ghi kêu thức ăn linh đình như tiệc cưới, mọi người đùa giởn làm anh cười đã luôn, lâu lắm anh mới được cười như vậy.

Ngày thứ 3:

Anh chị Ghi dậy sớm để tiển đưa anh. Anh xin chị Ghi cho uống cà phê thôi vì anh phải sang nhà anh chị Huỳnh ăn sáng.
Rời nhà anh chị Ghi, 8 giờ sáng anh đến nhà anh chị Huỳnh. Chị Lan (chị Huỳnh) cho ăn phở và tráng miệng sầu riêng. Chị Lan cho anh xem hình có em lúc 1975, trông hình em trẻ và dễ thương làm sao.


Tại nhà anh chị Huỳnh.

Rời nhà anh chị Huỳnh, anh lái xe thẳng lên Las Vegas, mất khoảng 6 giờ lái xe, "check in Casino Hotel” khoảng 4 giờ chiều , anh thắm mệt, tắm rửa xong anh ngũ một giấc ngắn. Nhờ giấc ngũ nầy anh hồi tĩnh, đưa anh 9 đi viếng các casino lớn, đi bộ 4giờ, mệt đừ.

Ngày thứ 4:

Anh KQ63A Lê tấn Phát ở Las Vegas từ nhà đến Casino Hotel đón anh đi đánh tennis. Anh với Phát đánh tennis với hai người Mỹ vui thấu trời.
Chơi tennis xong, Phát và anh về Casino đón anh 9 đi ăn điểm xấm. Anh Phát đải điểm xấm xong, đưa anh và anh 9 về nhà thăm chị Phát và cháu Trang con gái anh chị Phát.


Thái, Phát đánh tennis với Mỹ ở Las Vegas.


Chiều anh đưa anh 9 đến Casino Venitian ăn cơm tối ngắm du thuyền qua lại, nhìn bầu trời bao la trăng sao như thiệt. Chổ nầy anh với em ngồi ăn ngày xưa, làm anh nhớ em vô vàn, anh cố dằn lòng nhưng mắt anh vẫn hoe lệ nhưng không ai thấy.


Ăn cơm tối trong casino Venetian, chổ nầy anh với em ngồi ăn ngày xưa.

Ngày thứ 5:

Anh mua vé máy bay cho anh 9 về lại San Antonio, vì anh 9 ở VN mới về lại Mỹ, nên cần về nghĩ ngơi.

Đưa anh 9 lên phi trường sớm, anh lái xe từ Las Vegas về nhà anh Thẩm ở Orange County California một mình. Anh đến Orange County gần 11 giờ sáng, anh Thẩm còn đi làm nên anh ghé nhà anh Hiền ăn trưa, ngũ một giấc rồi đến nhà anh Thẩm vừa đúng lúc anh Thẩm mới đi làm về.

Đến tối anh chị Thẩm đải cơm tối ở nhà hàng, trong bửa cơm gồm có anh Điềm PĐ Trưởng 520, anh KQ62B Ẩn, anh chị KQ63D Anh, anh KQ63D Hiền.


Từ trái qua: Anh Điềm, Ẩn, Hiền, Thái(đứng), Anh, chị Anh, chị Thẩm, Thẩm.

Bửa cơm tối hôm ấy, mấy anh vui uống 4 chai rượu chát. Anh Điềm, anh Thẩm say đi xiểng niễng làm anh lo quá. Nhưng may mắn, ai nấy lái xe về nhà an toàn. Thấy mấy anh say, anh nhớ tới em, anh tiếc quá vì nếu có em tối hôm ấy để em thấy anh gương mẫu cỡ nào! Anh chưa bao giờ nhậu say làm em lo sợ phải không em?

Ngày thứ 6:

Anh đi uống cà phê với Thẩm, Hiền, Ẩn, Ánh.

Trưa anh nhờ Hà Gia Thế mời mấy chị bạn Sư Phạm của em ăn trưa, để anh có dịp cám ơn các chị đã lo lắng, cầu nguyện cho em lúc em lâm trọng bịnh. Rồi gởi hoa, chịa buồn trong những ngày đau lòng nhất đời anh.


Hàng bên trái từ ngoài vô: Anh chị KQ PĐT Điềm, anh chị KQ63D Anh, anh chị KQ63D Hiền, chị Sư Phạm Mỵ Châu và chồng anh Kế, KQ62B Ẩn.

Hàng bên phải từ ngoài vô: Đứng Thái, SP Thế, KQ Diệm, anh Tường chồng chị SP Duy Hinh, KQ Tươi, QKQ62C Thẩm. Ngồi:chị Sư Phạm Hiếu, chị SP Diệu Hồng (vợ KQ Diệm), chị SP Duy Hinh.

Trong bửa cơm ai nấy trò chuyện hết sức vui vẽ. Có hai lần khi anh kễ lại những giây phút chót của đời em, anh suýt bị xúc động, nhưng anh thắng kịp, nếu không thì vô duyên lắm phải không em? Nhưng khi ăn xong, về nhà anh Thẩm anh vô phòng nằm, anh cố nhắm mắt để nghĩ ngơi đôi chút, nhưng nước mắt anh cứ ràn rụa.

Gặp lại các chị bạn Sư Phạm của em, nhất là chị Diệu Hồng vợ anh KQ Diệm, gợi lại cho anh những hình ãnh sôi bỏng buổi ban đầu của hai đứa mình ở Qui Nhơn làm anh thương nhớ em vô vàn.

Vũ đi làm 5 giờ chiều mới về, nên anh đến nhà Vũ vào giờ ấy. Thiếm má Vũ, Huy chờ anh ở nhà Huy từ 3 giờ chiều nhưng anh không biết, nếu biết thì anh tới sớm hơn, anh đâu dám để Thiếm chờ như vậy. Thiếm 90 tuổi mà trí nhớ còn hết sức minh mẫn, nhưng Thiếm đi đứng rất khó khăn, Thiếm đi túm túm nhít từng bước nhỏ.


Từ trái qua: Vũ, con gái Huy đứng, Thiếm, Thái, Huy, Trinh, con út Huy.

Đến tối gia đình Thiếm đải anh ăn cơm ở nhà hàng Tàu, Trinh vợ Huy chọn món ăn linh đình và rất ngon, Trinh là chũ nhà hàng chọn món ăn thì làm sao chê được phải không em? Ăn xong Vũ giành trã tiền, Huy & Trinh chịu thua.

Ăn xong tất cả kéo về nhà Huy cắt bánh sinh nhật, hôm ấy là sinh nhật 90 tuổi của Thiếm. Thiếm dạo nầy ít nói, cứ ngồi sững ra đó, khác hẳn ngày xưa.

Ngày thứ 7:

Anh ngũ nhà Vũ, anh thức dậy sớm để chuẩn bị đi San Jose. Huy gọi anh bước sang nhà Huy kế bên để ăn sáng uống cà phê. Tội nghiệp! Trinh thức sớm, nấu cháo cá đải anh, Trinh nấu cháo cá ngon thấu trời.

Ăn sáng ở nhà Huy & Trinh xong, anh bước qua lại nhà Vũ để chào Phúc vợ Vũ, vì đêm qua chưa gặp Phúc. Anh kễ chuyện về em trong những ngày chót cho Phúc nghe, anh thấy mắt Phúc hoe lệ mấy lần, tội nghiệp! Phúc thương em 1ắm. Ai mà chẳng thương em phải không em?

Anh từ giã các em để ra xe lái đi San Jose. Trinh nói: “Để em làm mai cho anh!”. Anh cười.
Ai cũng thương lo cho anh có chổ để nguôi nguây, nhưng lòng dạ anh còn đang héo hon vì còn thương em quá, thì làm sao các bà mai ăn đầu heo được phải không em?

Lái xe từ Orange County tới San Jose mất gần 7 giờ, anh phải ghé mua cà phê mấy lần vì buồn ngũ. Ngày xưa anh lái xe, anh buồn ngũ thì có em trò chuyện giúp anh, bây giờ đâu còn em trò chuyện giúp anh nữa!

Anh đến nhà Quốc thì vợ chồng Quốc đã lo sẵn cơm chiều để đải cậu ruột. Anh tắm gội xong, ăn cơm chiều với vợ chồng Quốc. Cậu cháu lâu ngày không gặp, anh trò chuyện với vợ chồng Quốc một hồi, anh phải đi ngũ sớm vì mệt quá.

Ngày thứ 8:

Sáng sớm vợ chồng Quốc lo cà phê và ăn sáng cho anh, ăn sáng xong anh lái xe đi San Francisco thăm chú thiếm 5 Phúc.

Găp anh, chú thiếm 5 Phúc nhắc em và chân tình chia buồn với anh. Anh nói chuyện với chú thiếm 5 Phúc ở nhà khá lâu, anh mời chú thiếm ra nhà hàng Tàu ăn trưa điểm xấm. Ăn xong tụi anh kéo về nhà nói chuyện tiếp. Chú Phúc có gọi cô Hải em gái chú ở Virginia cho anh nói chuyện. Anh và cô Hải nhắc chuyện xưa, lúc còn nhỏ anh và cô Hải thường đi câu cá bóng dừa chung. Đi câu lần nào rổ cá của cô Hải cũng gần đầy, anh thì lè tè có mấy con, sợ anh buồn, cô Hải tự động chia cho anh một nữa.

Anh thật là vô duyên! Lái xe 2300 miles để gặp chú thiếm 5 Phúc, anh vui quá, quên mất chụp hình. Lái xe về một lúc rồi anh mới nhớ, anh cần vài tấm hình để post lên blog, vậy mà anh quên chụp, anh già quá rồi em ơi!

Rời nhà chú thiếm 5 Phúc, anh về đến nhà Quốc thì xế chiều. Vợ chồng Quốc đải cơm tối, có má vợ, chị và em vợ Quốc đến dự.


Từ trái qua: Vợ chồng Quốc, Thái đứng, má vợ Quốc,chị 3 của vợ Quốc, Hùng em vợ Quốc.

Ngày thứ 9:

Anh hẹn anh chị KQ Nguyễn đình Lộc và chị Bích Liên ở Cetury Mall để ăn sáng. Anh có gọi anh KQ63D Xương đến ăn cho vui, chị Xương bận đi uốn tóc nên không đi được.


Vợ chồng KQ62C Lộc bên trái, Thầy D Thái, Thầy D Xương áo trắng.

Anh muốn gặp chị Bình, chị Sâm bạn của em ở San Jose nhưng anh đắn đo mãi, không dám gọi. Lúc ở Orange County anh gặp các chị Sư Phạm khá đông là nhờ Thế gọi hẹn, chứ anh cũng không dám gọi.

Ngày thứ 10:

Đáng lẽ anh rời San Jose lái xe về Orange County sớm, nhưng cháu Dung con Quốc nhất định mời ông 10 ăn sáng cho được. Tội nghiệp! cháu Dung lái xe đi tìm nhà hàng ngon, nhưng mấy nhà hàng lớn đều đóng cửa vì còn sớm quá. Sau cùng cháu Dung đành phải đải ông 10 hủ tiếu Nam Vang. Hủ tiếu ngon thấu trời. Ăn xong cháu Dung đi với mẹ mua cho anh bánh mì thịt, bánh da lợn để anh  ăn dọc đường.

Anh rời San Jose lúc 9 giờ sáng để về nhà Tư con Dì Út ở Orange County, anh lái xe trên xa lộ số 5, xa lộ nầy anh với em đi qua không biết bao nhiêu lần. Lần nầy anh lái xe đi một mình, trong suốt 7 giờ lái xe anh lau nước mắt hoài thôi, nhớ em vô vàn.

Anh tưởng đi chơi để nguôi nguây, nhưng bất cứ nơi nào, đường nào, ngày xưa anh đã đi qua với em, chính nó gợi cho anh sư nhớ thương em dữ dội hơn. Khổ thiệt!

Đến nhà Tư thì xế chiều, anh bảo Tư gọi các em và cháu con Dì 6, con Cậu 8, con Dì Út, hẹn đến nhà hàng Sea Food Cove để anh đải cơm tối và gặp mặt các em cháu.


Trong bửa cơm tối ở Sea Food Cove từ trái qua: Báu con Dì 6, Tương con cậu 8, Tuyền chồng Tương, Thái.

Ngày thứ 11:

Anh ngũ nhà Tư một đêm, sáng sớm anh ra về nhà Thy lúc vợ chồng Tư còn ngũ nên anh phải viết thư từ giã. Anh vội vã về nhà Thy vì Kira gọi anh hoài thôi, nó mong gặp ông ngoại càng sớm càng tốt.

Anh ghé Little Saigon mua khô bò, về đến nhà Thy thì xế trưa. Gặp anh, Kira, Aiden mừng quá sức. Anh với gia đình Thy đi ăn trưa điểm xấm ở nhà hàng Tàu, nơi mà anh với em thường ăn với gia đình Thy.


Đi ăn điểm xấm với Kira, Aiden.

Tôi nghiệp! Thy trang trí phòng ngũ cho anh khác hẳn như lúc có em, nó hy vọng cho anh đở nhớ em. Quên được em đâu có dễ dàng phải không em?

Anh viết bài nầy ở nhà Thy, mắt anh hoe lệ hoài thôi! thỉnh thoảng Aiden chạy vô phòng anh nói tía lia, nó giúp anh bớt xúc động. Aiden dạo nầy đi chạy vững lắm, nói như chim, nhưng không ai hiểu nó nói gì.

Tổng cộng cho chuyến đi nầy anh lái 3100 miles và uống mấy lít cà phê để chống buồn ngũ, nhiều lúc anh nạp cà phê tới tức bụng luôn. Nói chung anh cũng còn ngon đấy, vì giờ nầy anh có nhiều bạn không dám lái xe, chỉ trông cậy vào vợ. Anh còn ngon mà không có em cũng như xe tốt không người xữ dụng, cũng như không!

Thôi em nhé, hẹn em lần sau. tth

Click Vào Đây - Để xem thêm hình, click vào hình để xem hình lớn.

No comments:

Post a Comment