Từ ngày qua Thy, đêm nào tôi cũng ngũ dễ dàng và thẳng giấc.
Đêm qua tư nhiên tôi trằn trọc mãi suốt đêm, hình ãnh dễ thương hiền thục của bà xả cứ chờn vờn trước mặt tôi. Tôi cố dỗ giấc ngũ nhưng không được. Tôi vô blog xem lại ngày nầy năm rồi, tôi giật mình!
Trời! ngày nầy năm rồi, bà xả tôi nằm nhà thương chờ làm biopsy. Sự làm việc mờ ám của nhà thương, làm tôi tức tối suýt lộn ngược đi bằng đầu.
Đêm qua hình như bà xả muốn quấn quít tôi để tỏ lòng cám ơn sự thương yêu tận cùng của tôi dành cho bà xả lúc ấy.
Cũng ngày nầy Năm 1975 hai đứa tôi ôm nhau khóc ở phi trường Côn Sơn sau khi bỏ của chạy lấy người từ Saigon.
tth
Click Vào Đây - Để xem những ngày của tháng 4 đen, vẫn đeo đuổi xé nát tim gan của hai đứa tôi!
Friday, April 30, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment